Pele - Brazil (World Cup 1962)
Nỗi nhớ Neymar có thể được vơi đi nếu nghĩ lại ký ức World Cup 1962. Khi đó Selecao hành quân tới Chile với nhiệm vụ bảo vệ chức vô địch mà họ giành được trên đất Thụy Điển trước đó 4 năm. Các vũ công samba có sự khởi đầu ấn tượng bằng chiến thắng 2-0 trước Mexico nhờ màn tỏa sáng rực rỡ của Pele, tiền đạo 21 tuổi ghi 1 bàn và kiến tạo 1 lần.
Garrincha đã thay Pele đem lại chức vô địch thế giới cho Brazil. |
Tuy nhiên, thảm họa đã xảy ra với Brazil khi Pele bị rách cơ đùi trong trận gặp Tiệp Khắc ở trận thứ 2 và buộc phải vắng mặt hết giải. May thay, Garrincha sau đó đã nổi lên như người dẫn đầu đưa Selecao thẳng tiến về phía trước. Dù bị tước quyền thi đấu trong trận thắng chủ nhà Chile ở bán kết, nhưng khi trở lại trận chung kết, “Én nhỏ” tiếp tục giúp Selecao đánh bại Tiệp Khắc để lần thứ 2 liên tiếp giơ cao cúp vàng.
Giancarlo Antognoni - Italy (World Cup 1982)
Tiền vệ tổ chức của Fiorentina được xem là lá phổi, là nhịp đập trong hành trình chinh phục chức vô địch World Cup 1982 của tuyển Ý. Với nhãn quan tuyệt vời của mình, ngôi sao 28 tuổi luôn có những pha kiến tạo như đặt cho đồng đội lập công. Trong trận gặp Brazil ở vòng 2, nếu Paolo Rossi là hung thần với cú hat-trick (giúp Azzurri thắng 3-2) thì Antognoni chính là người khơi nguồn cho chiến thắng.
Vắng Giancarlo Antognoni, tuyển Ý vẫn gây rất nhiều khó khăn cho Brazil ở chung kết World Cup 1994. |
Đội tuyển Argentina (World Cup 1990)
Argentina – với một Diego Maradona quái kiệt từng che phủ toàn bộ giải đấu tại Mexico năm 1986 – đã vượt qua mọi vật cản để tiến vào chung kết. Tuy nhiên, ở trận đấu cuối cùng gặp Tây Đức, đội tuyển xứ tango lại không có sự phục vụ của 4 ngôi sao vì án treo giò, trong đó chân sút chủ lực Claudio Caniggia.
Vắng một loạt cầu thủ quan trọng nhưng Argentina của Diego Maradona vẫn suýt gây sốc ở chung kết World Cup 1990. |
Trong trận chung kết, Albiceleste tiếp tục gặp tổn thất khi Pedro Monzon bị tước quyền thi đấu vì thẻ đỏ. Nhiều người cho rằng Maradona và đồng đội sẽ phải đầu hàng nhưng thực tế họ thi đấu rất kiên cường. Mãi tới phút 85, Andreas Brehme mới cứu rỗi Tây Đức tránh khỏi cảnh bước sang hiệp phụ khi ghi bàn thắng duy nhất trên chấm phạt đền.
Mauro Tassotti/Leonardo - Italy/Brazil (World Cup 1994)
Tassotti là cầu thủ tối quan trọng của Italy trong cuộc chinh phục World Cup 1994. Tuy nhiên, hành vi đấm vỡ mũi Luis Enrique trong trận gặp Tây Ban Nha ở tứ kết khiến cựu danh thủ Milan bị treo giò 8 trận (án phạt nặng nhất lịch sử mới bị Luis Suarez phá bỏ - 9 trận). Dù thiếu vắng Tassotti, Azzurri vẫn thẳng tiến vào chung kết và chỉ chịu khuất phục trước Brazil trên chấm phạt đền.
Brazil lên ngôi tại World Cup 1994 mà không có Leonardo. |
Tại World Cup 1994, tiền vệ Leonardo của Brazil cũng bị treo giò 4 trận sau khi đánh cùi trỏ vào mặt Tab Ramos trong trận gặp Mỹ ở vòng 1/8. Mất đi một trong những cầu thủ quan trọng nhất trong đội hình, Selecao vẫn thẳng tiến đến chung kết và lên ngôi vô địch nhờ màn tỏa sáng của bộ đôi Bebeto-Romario.
Laurent Blanc - Pháp (World Cup 1998)
Blanc là một trong những cầu thủ quan trọng nhất của tuyển Pháp tại World Cup 1998. Ông là cầu thủ nổi tiếng fair-play. Tuy nhiên, trong trận gặp Croatia tại bán kết, Blanc đã nhận thẻ đỏ trực tiếp sau cú húc đầu vào mặt Slaven Bilic. Mặc dù sau đó FIFA thừa nhận Bilic ăn vạ khi tiến hành mổ băng ghi hình, nhưng án phạt dành cho Blanc lại không được gỡ bỏ.
Laurent Blanc nhận thẻ đỏ trong trận gặp Croatia. |
Mất đi người thủ lĩnh giàu kinh nghiệm trong trận chung kết, những tưởng tuyển Pháp sẽ phải hứng chịu sự tra tấn khủng khiếp từ nhà ĐKVĐ Brazil. Tuy nhiên, thực tế lại diễn ra theo chiều ngược lại. Màn tỏa sáng rực rỡ của Zinedine Zidane đã giúp Les Bleus đè bẹp các vũ công samba với tỷ số 3-0, qua đó lần đầu tiên bước lên đỉnh thế giới.