Ông William Herbert Wallace, chồng của bà Jullia Wallace vừa là nhân viên bán bảo hiểm, vừa là một tay chơi cờ vua xuất sắc. Ông thường xuyên tham gia các sự kiện về bộ môn thể thao này.
Tin nhắn nặc danh và địa chỉ "ma"
Tối 19/1/1931, ông William đến câu lạc bộ cờ vua Liverpool Central như thường lệ. Trước khi đi, ông nhận được mẩu tin nhắn nặc danh kỳ lạ. Ai đó tự nhận là “R.M.Qualtrough” muốn gặp ông tại địa chỉ 25 Menlove Gardens East, Liverpool vào lúc 19h30 ngày hôm sau, để bàn bạc về hợp đồng mua bán bảo hiểm.
Cái chết của bà Jullia Wallace vẫn là một ẩn số. Ảnh: Theunredacted . |
Đúng như lời hẹn, tối 20/1, ông William đến gặp khách hàng nhưng kỳ lạ thay, ông chỉ tìm thấy đường Menlove Gardens North, South và West, chứ không có Menlove Gardens East.
Ngay sau đó, William gọi điện cho nhân vật bí ẩn nhưng không nhận được bất kỳ hồi âm nào. Người dân xung quanh cũng không biết về sự tồn tại của con đường đó. Sau 45 phút tìm kiếm trong vô vọng, William đành trở về nhà.
Hàng xóm của cặp vợ chồng cho biết đã gặp William ở trong ngõ và nhìn thấy ông vào nhà bằng cửa sau. Bước vào nhà, William phát hiện người vợ bị giết hại dã man ở phòng khách.
William - nghi phạm số 1
Khám nghiệm hiện trường, cảnh sát nhận định không có dấu hiệu ngôi nhà bị đột nhập hay tấn công, chỉ một khoản tiền nhỏ bị đánh mất, có thể để đánh lạc hướng điều tra. Họ phỏng đoán bà Julia quen biết hung thủ và tự nguyện mời hắn vào nhà. Bà được chẩn đoán tử vong khoảng 20h.
Sau khi nhận thông tin về vụ án mạng, cảnh sát nhanh chóng vào cuộc và điều tra danh tính của người đàn ông bí ẩn “R.M.Qualtrough”. Anh ta gửi tin nhắn tại trạm điện thoại công cộng chỉ cách nhà William hơn 300 m. Mặc dù William có đầy đủ bằng chứng ngoại phạm nhưng cảnh sát vẫn nghi ngờ ông ta chính là “R.M.Qualtrough” hoặc thuê ai đó thực hiện nhắn tin ẩn danh.
Ngoài ra, cảnh sát cũng tin rằng William có đủ thời gian giết vợ sau đó di chuyển đến địa chỉ 25 Menlove Gardens East, Liverpool nhằm tạo chứng cứ ngoại phạm. Để chứng minh cho giả thiết này, cảnh sát đã thuê các thám tử để dựng lại hiện trường. Cuối cùng, họ kết luận một người đàn ông 52 tuổi ốm yếu như William không thể thực hiện vụ án mạng trong thời gian ngắn như vậy.
Cảnh sát chuyển hướng điều tra sang vết máu tại hiện trường và cho rằng máu sẽ dính vào y phục hoặc đồ dùng cá nhân của hung thủ. Việc kiểm tra chặt chẽ quần áo, bồn rửa và ống thải tại nhà William không đưa ra bằng chứng nào cho thấy ông ta liên quan đến cái chết của vợ.
William Herbert Wallace trở thành nghi phạm chính cho cái chết của vợ. Ảnh: Theunredacted. |
Thời điểm đó, thám tử lại đưa ra một giả thiết khác cho rằng William đã mặc áo mưa khi giết bà Jullia nhằm tránh máu bắn lên người. Mặc cho William kịch liệt phản đối những bằng chứng chống lại mình, ông vẫn phải hầu tòa và đối diện với cáo buộc giết người. Thậm chí, sau một giờ phán xử, ông còn bị kết án tử hình nhưng may mắn bản án đã được lật ngược, William được trả tự do vì “không đủ bằng chứng kết tội”.
Sau khi kháng cáo thành công, William Herbert Wallace quay trở về với cuộc sống thường ngày với công việc bán bảo hiểm. Tuy nhiên, dư âm của cáo buộc giết người vẫn mãi theo đuổi William, mọi người đều gán cho ông biệt danh “người chồng giết vợ”. Nhiều khách hàng từ chối hợp tác với William, ông còn nhận được những bức thư đe dọa đến sự nghiệp.
Bị cô lập rồi mất vị trí nhân viên bán bảo hiểm, William chuyển đến sinh sống tại một xưởng gỗ ở Bromborough và làm việc ở bộ phận văn thư. Năm 1933, ông mất tại bệnh viện Clatterbridge do suy thận.
Hung thủ thực sự là ai?
Kể từ khi William Herbert Wallace qua đời, nhiều giả thiết mới được đưa ra dựa trên thông tin điều tra của cảnh sát. Hai nghi phạm khác trong vụ án mạng Jullia Wallace được lộ diện.
Người đầu tiên là Richard Gordon Parry, 22 tuổi, nhân viên bảo hiểm bị sa thải sau khi William phát giác sự việc gian lận sổ sách của anh ta. Nhiều người cho rằng Parry đã giết bà Jullia để trả thù William.
Trạm điện thoại công cộng, nơi “R.M.Qualtrough” liên lạc với William. Ảnh: Theunredacted . |
Thứ hai là Joseph Marsden, người được bà Jullia thuê để đáp ứng nhu cầu tình dục. Tuy nhiên, do không đủ bằng chứng để kết tội Parry và Joseph, cả hai người đều được thả tự do sau khi cảnh sát thẩm vấn.
Năm 1980, biên tập viên phát thanh Roger Wilkes cố gắng lật lại vụ án, tuy nhiên khi điều tra đến Richard Gordon Parry thì ông chỉ nhận được thông tin rằng Parry đã chết vào ngày 14/4/1980.
Vậy kẻ tình nghi trong vụ án là ai? Đến nay, nguyên nhân cái chết của bà Jullia vẫn là ẩn số chưa được giải đáp.