Ý tưởng của Pig (tạm dịch: Con heo) nghe qua thật sự điên rồ. Một người làm nghề hái nấm truffle (Cage) sống trong rừng, có nuôi một con lợn chuyên tìm nấm. Ngày nọ, con lợn bị đánh cắp ngay trong căn nhà. Ông lão quyết định đi tìm lại nó bằng được. Đó là dạng kịch bản mà những nhà sản xuất ở Hollywood sẵn sàng cười vào mặt biên kịch và ném bản thảo qua cửa sổ. Nhưng đó cũng là loại kịch bản mà chỉ có Nicolas Cage mới có thể đảm đương.
Kịch bản hiếm của Hollywood
Poster phim Pig. |
Nấm truffle đen đắt như vàng, là thứ mà thế giới gọi là “kim cương đen trên bàn ăn” mà có khi cả gia tài mới chỉ mua nổi vài kg. Loại nấm này là cầu nối giữa hoang dã và thành thị, được tìm thấy dưới rêu cỏ mục nát bởi một con lợn ụt ịt và một ông già luộm thuộm.
Từ đó, những cục nấm tìm đường đến các nhà hàng sang trọng bậc nhất tại thành phố, nơi thực khách thờ ơ trước câu chuyện sáo rỗng về thế nào là sự kết hợp giữa nguyên liệu truyền thống và kết tinh hiện đại.
Những cục nấm đắt đỏ là thứ tước đi con lợn yêu quý của Rob (Nicolas Cage). Tưởng như một phiên bản của John Wick, Pig hóa ra lại là câu chuyện ngụ ngôn về tính kết nối, sự hữu hạn của đời người và sức mạnh của ẩm thực.
Trong phim, chúng ta bắt gặp chân dung của hai nhân vật khác nhau một trời một vực. Một Rob sống ẩn dật như đạo sĩ, từ bỏ gần như mọi tiện nghi vật chất để vào rừng làm nghề tìm nấm. Ông ta dành cả ngày lầm lũi trong những tán rừng ẩm ướt, bùn đất, ngủ trong căn cabin gỗ ọp ẹp với con lợn làm bầu bạn. Khách hàng của Rob, Amir (Alex Wolf) là một cậu chủ tịch ăn diện, đi xe sang, đồng hồ xịn, hưởng lộc lá từ nguồn hàng tuốt trong rừng sâu của một ông già lẩm cẩm.
Bộ đôi diễn viên một già một trẻ tung hứng. |
Đằng sau sự đối lập đó đều là hành trình buông bỏ chấp niệm. Với Rob, là nỗi đau và ký ức của người vợ đeo bám 15 năm. Amir là mối quan hệ bố con hằn học và bóng ma của người mẹ. Sự thiếu vắng của bóng dáng phụ nữ khiến những người đàn ông lạc lối, bằng cách này hay cách khác. Cuối phim, mỗi nhân vật đều tìm được cách đóng lại một chương rất dài trong cuộc đời để chấp nhận sống với thực tại, dù cay đắng tới đâu.
Hầu hết bộ phim sẽ cố gắng tham lam kể cho bằng hết các tình tiết trong quá khứ các nhân vật bằng các cảnh hồi tưởng, thoại, hình vẽ minh họa…
Với Pig, khán giả có thể dễ dàng bỏ qua một vài chi tiết quan trọng bởi chúng nằm rải rác, cố ý như vô tình, lẫn trong tiếng bước chân chậm chạp của Rob trở lại thành phố mà ông đã rời bỏ 15 năm nay.
Cái lạ và độc của Nicolas Cage
Nicolas Cage có một bộ phim nghiêm túc với ý tưởng điên rồ. |
Mạch phim chậm, kịch bản không có quá nhiều cao trào, bộ phim rất dễ làm nản lòng những ai chờ đợi một tác phẩm trả thù dồn dập kiểu Nobody. May thay, khi cần đến thì Nicolas Cage lại đột ngột tỏa sáng. Thứ chủ nghĩa hiện thực đơn giản trong Pig được thể hiện hiệu quả chủ yếu bởi diễn xuất của nam diễn viên vốn nổi tiếng với phong độ trồi sụt. Cùng thời với Cage, có lẽ chỉ có Willem Dafoe có thể đem lại cảm giác dằn vặt, khổ hạnh tương tự nếu vai Rob được trao cho người khác.
Vai ông già đi tìm nấm đen trong phim khiến người ta liên tưởng đến hai bố con bỏ thành phố về sống hoang dã trong rừng của Gaia – một phim Nam Phi cũng có những góc quay rất đẹp, hay hình ảnh người bố Pubba trong series Sweet Tooth của Netflix.
Đó là những người đàn ông rời bỏ thành quả công nghiệp của nhân loại, từ chối tiện nghi vật chất, chìm lẫn vào rừng sâu lạc vào hoang dã, trở về nguyên thủy. Có khác chăng, Rob của Pig mơ hồ và trừu tượng như chính bản thân bộ phim, với ước mơ duy nhất là tìm lại con lợn dù bị đánh đập tới bầm dập mặt mũi.
Ông đầu bếp đặc biệt. |
Chỉ có Cage mới có thể biến một kịch bản vô thưởng vô phạt đến tầm thường, thiếu sức sống, trở thành một thứ gì đó đáng nhớ thậm chí một vài khoảnh khắc xuất thần – đã chạm đến điều kỳ diệu.
Như ai đó từng nói, xem phim của Nicolas Cage giống như chơi xổ số. Đôi khi bạn có được những phút giây vui vẻ. Lúc khác bạn nguyền rủa hiện tại, chỉ ước mình được quay lại quá khứ. Một diễn viên "dị" như Nicolas Cage, sau một loạt phim từ xuất sắc đến dở thậm tệ, cuối cùng đã biến bộ phim đầu tay của đạo diễn Michael Sarnoski trở thành diễn ngôn xúc động.
Nhắc đến sự hiệu quả của Pig, không thể quên màn đóng góp của tài năng trẻ Alex Wolf. Kể từ sau Hereditary, nam diễn viên sinh năm 1997 đã một chân bước khỏi các vai diễn thiếu niên để trưởng thành trên màn ảnh. Trẻ măng, mái tóc vuốt chỉn chu, cặp kính râm, đồng hồ, xe xịn, ấn tượng ban đầu về Amir là một phiên bản đối lập với Rob rách rưới.
Càng đi sâu người xem càng nhận ra ở thanh niên ấy là những nỗi niềm riêng, tham vọng được khẳng định, được chú ý, cần lắng nghe, cùng nỗi đau mất mát. Cùng với Nicolas Cage, Alex Wolf tạo nên một bộ đôi kỳ lạ và thú vị trên màn ảnh.
Trong một năm mà COVID-19 đã hủy hoại giấc mơ và kế hoạch của hàng triệu người, Pig kỳ lạ thay, bằng một câu chuyện như đùa cợt mà không phải, nhắc nhở chúng ta về sống chánh niệm theo hơi hướm Phật giáo. Tường minh những gì đang xảy đến, ít lại là nhiều, sống có ý nghĩa như cái cách Rob bình thản nói: “Chúng ta không có quá nhiều thứ để thực sự quan tâm đến".