Em ở ngay trước mắt mà sao lại cho anh cảm giác xa tầm với. Em lại quay về với khoảng thời gian của những ngày đầu. Em tạo cho anh cảm giác khó hiểu, rất khó nắm bắt được suy nghĩ. Em còn yêu anh nữa không? Hay vì yêu anh mà em muốn từ bỏ?
Cha em cho rằng anh sẽ không mang lại hạnh phúc cho em, nhưng không cho anh cơ hội để chứng minh điều ngược lại. Anh không hề trách cứ cha em vì bất kỳ bậc làm cha, mẹ nào cũng quan tâm và mong điều tốt nhất cho tương lai của con.
Anh đã mất một năm để chứng minh tình cảm của anh với em là chân thành. Anh không sợ mình sẽ mất thêm một năm, thậm chí nhiều năm, để nói với gia đình em rằng anh có thể mang hạnh phúc cho cô con gái bé nhỏ của họ. Anh biết em không phải là cô gái yếu đuối, em là người rất độc lập nhưng sao trước mặt gia đình em lại quá yếu đuối. Anh không cần em phải trở mặt với gia đình. Anh không cần em phải vì anh mà lên tiếng phản đối, chỉ cần em im lặng và hướng con tim về anh.
Chuyện đó quá khó sao em? Không phải ai, mà chính là em người từng ngày khứa từng nhát dao vào tim anh bằng cách đẩy anh ra xa em từng ngày. Mạnh mẽ lên em, hãy cùng anh đương đầu với mọi chuyện.
Có phải sự ngăn cấm đó là hậu quả của những ngày tháng bất cần đời, để rồi khi gặp tình yêu định mệnh của mình thì anh lại phải trả giá cho quá khứ bất hảo của mình. Nhưng anh có thể làm gì khác khi trái tim này đã bị giằng xé bởi cái gọi là sống chết cho tình yêu. Anh cũng từng yêu cùng từng cho nhau tất cả, và trái đắng anh nhận quá đắng. Mất hơn 2 năm để anh tìm quên, nhưng anh đã sai khi chọn con đường sống buông thả để khỏa lấp trái tim cô đơn và không còn niềm tin vào tình yêu.
“Hay là mình chia tay anh nhé! Với điều kiện của anh, anh sẽ không thiếu cơ hội để tìm ra tình yêu đời mình, anh sẽ mau quên em”.
Tình yêu không phải là món hàng, cho ta tha hồ mặc cả bằng việc người này có điều kiện hoàn hảo, người kia có ngoại hình đẹp. Tình yêu là tiếng nói con tim, là thứ cảm giác không nói thành lời, chỉ là con tim đập loạn nhịp và đôi mắt mất kiểm soát trước nữa kia. Anh không thiếu điều kiện. Anh có nhiều cô gái quay quanh nhưng người anh cần là em. Thời gian bên nhau, tình cảm anh giành cho em vẫn chưa đủ cho em thấy anh cần em đến mức nào sao em?
Anh không còn cảm giác cô đơn sau giờ làm, anh không còn một mình rong ruổi những ngày cuối tuần. Anh không còn là kẻ vô trách nhiệm với chính cuộc sống của mình, vì anh biết anh còn có em và anh phải là chỗ dựa, là nơi mà em có thể an tâm nghĩ ngơi sau những bộn bề của cuộc sống. Em mang đến nụ cười cho anh những lấy đi của anh con tim.
“Em sẽ chọn gia đình, và anh sẽ là kỷ niệm đẹp!”
Anh sẽ buông tay không phải vì anh hết yêu em, mà vì em đã chọn và anh sẽ tôn trọng điều đó dù không phải dễ dàng.
Em trôi khỏi đời anh vội vã như ngày em xuất hiện. Chắc rằng thời gian rồi cũng sẽ xóa nhòa hình bóng anh trong em và những gì gợi nhớ về em trong anh đang gặm nhấm và dày vò tinh thần anh từng ngày.
Em… người mà tôi hết lòng yêu thương đã rũ sạch những kỷ niệm, rũ sạch những cố gắng để làm tròn chữ hiếu.
Tôi… luôn nghĩ và sống trong kí ức về em, đau đớn, hụt hẫng, tuyệt vọng. Đến bao giờ, những vết thương sẽ lành và khi nghĩ về chúng mà không còn cảm giác đau đớn.
Cuộc sống, rồi ai cũng phải trải qua hết từng cung bậc cảm xúc và gặp gỡ hết những người mà số phận đã an bài. Có một người nào đó chỉ là kẻ qua đường, có người làm ta khắc cốt ghi tâm, có ai đó là người mà ở bên họ mình mới cảm thấy hạnh phúc, cũng có ai đó đến và để lại những vết thương lòng khó phai.
Độc giả có tâm sự muốn chia sẻ, vui lòng gửi về hòm thư toasoan@news.zing.vn. Độc giả chịu trách nhiệm về nội dung, bản quyền bài viết.