Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Hoàng Rob: ‘Tôi cô đơn nên 10 năm chỉ nghe 1 đĩa nhạc’

Nghệ sĩ violin sinh năm 1991 khẳng định mình có rất ít bạn bè và luôn chọn một con đường riêng trong môi trường ca nhạc.

Hoàng Rob đến điểm hẹn đúng giờ, điều tưởng rất đơn giản nhưng không phải nghệ sĩ trẻ nào cũng làm được trong những cuộc hẹn phỏng vấn với báo chí. Anh diện sơ mi trắng, tóc không keo sáp, cổ đeo thẻ ra vào cơ quan khác hẳn với những gì nhung lụa, bóng bẩy, điệu đà mà người ta thường thấy trên sân khấu và mạng xã hội.

“Mọi người cứ nghĩ công chức là cứng nhắc, nhàm chán, sáng cắp ô đi, tôi cắp ô về. Tôi lại thấy đây là một công việc thú vị, giúp mình sống có kỷ cương và nề nếp hơn. Nghệ sĩ đâu phải ai cũng ngủ hết buổi sáng, chiều đi cà phê, xong tối lại biểu diễn hoặc thu mình để sáng tác”, Hoàng Rob trải lòng.

Không phải thích là tổ chức live show ở nhà hát lớn được

- Công việc hàng ngày của anh ở Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch là gì?

- Tôi làm trong Đoàn Thanh niên. Công việc là đi cơ sở làm chương trình tình nguyện và gặp gỡ các bạn trẻ. Ngoài chuyên môn, tôi còn được giao tổ chức các sự kiện biểu diễn. Nói chung là khá bận rộn chứ không phải ngồi bàn giấy. Sáng cắp ô đi nhưng không biết tối đã xong việc chưa để mang ô về.

- Chẳng phải nghệ sĩ trẻ vẫn thích bay bổng và không chịu gò bó trong môi trường cơ quan?

- Người ta vẫn bảo nghệ sĩ sống buông thả - sáng ngủ dậy muộn, chiều đi cà phê cả buổi, tối về sáng tác. Tôi khác, tôi làm cái gì cũng có kế hoạch cụ thể và không chấp nhận kiểu “sớm nắng chiều mưa”, thích thì làm không thích thì thôi. Công việc của một công chức, giúp tôi sống quy củ hơn và tôi cũng thấy vui vì điều đó.

Đành rằng lúc mới đi làm, tôi cũng rất khó thích nghi. Trên 10 lần, tôi định bỏ việc. Nhưng sau đó, tôi nghĩ mọi người làm được tại sao mình lại không thể. Tôi đã cố gắng rất nhiều và giờ thì đã quen rồi. Trước đây, tôi biểu diễn đến 1-2h, rồi chơi đến 4-5h sáng. Bây giờ thì khác, diễn xong tôi về nhà ngay, ít tụ tập và gần như không chơi bời.

- Liệu có phải vì là công chức của Bộ Văn hóa nên live concert đầu tiên của anh cũng dễ dàng được tổ chức tại Nhà hát Lớn, trong khi Bộ đang có chủ trương siết chặt nơi này và chỉ dành cho những chương trình nghệ thuật đỉnh cao?

- Tôi mong muốn được tổ chức live concert đầu tiên của mình tại nơi được coi là “thánh đường nghệ thuật”. Bộ Văn hóa siết chặt Nhà hát Lớn để tránh bị thương mại với những chương trình không phù hợp, chứ không phải là không có cơ hội cho các nghệ sĩ trẻ.

Tất nhiên, mọi thứ diễn ra không dễ dàng. Lần đầu tiên xin biểu diễn ở đây, tôi đã bị từ chối. Sau đó, tôi gửi một kịch bản chi tiết để Nhà hát Lớn xét duyệt. Sau 3 lần, tôi mới được đồng ý. Tôi khẳng định rằng không ai có thể nhân danh quan hệ, con người này, cháu người kia để có thể tổ chức chương trình tại đây.

Hoang Rob noi ve gia the anh 1
Nam nghệ sĩ cho biết khi màn đêm buông xuống là lúc cảm nhận nỗi cô đơn rõ rệt nhất.

'Tôi cô đơn nên 10 năm chỉ nghe một đĩa nhạc'

- Xuất thân trong một gia đình có tiềm lực về kinh tế, bố mẹ hỗ trợ anh như thế nào trong việc thực hiện album và live concert trong năm vừa qua?

- Tôi nghe rất nhiều về chuyện mình làm được tất cả sản phẩm ấy là nhờ tiền của bố mẹ. Quan điểm của tôi là người có tiềm lực tài chính để làm nghệ thuật cũng đáng được ghi nhận chứ không phải chỉ ở nhà tranh, vách đất mới là đáng quý. Tôi thường không muốn giải thích vì đó là câu chuyện bên lề. Cuối cùng, tôi chỉ mong mọi người hãy nhìn tôi bằng âm nhạc.

- Nhưng không thể phủ nhận, một nghệ sĩ trẻ mà có chỗ "chống lưng" về tài chính thì hoạt động nghệ thuật cũng dễ dàng hơn, bớt nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền?

- Mọi người nghĩ bố mẹ cho tiền để tôi làm nghề. Thực ra không phải vậy. Ngoài tích cực biểu diễn, tôi còn có mô hình kinh doanh riêng ở bên ngoài, đồng thời cũng đang hợp tác quảng cáo cho một số hãng. Kinh phí thực hiện album, live concert đều nằm trong mức mà tôi tự lo được cho mình.

- Không hỗ trợ về tài chính, vậy gia đình ủng hộ về mặt tinh thần cho anh ra sao?

- Gia đình không mặn mà với những quyết định nghệ thuật của tôi. Bố mẹ vẫn muốn tôi đi sâu vào những công việc như tài chính, ngân hàng, công thương thay vì nghệ thuật. Nói đúng hơn, gia đình cũng có sự định kiến với nghề này. Khi tôi nói “Con sắp ra đĩa”, bố mẹ chỉ cười bảo “Giống như mấy đĩa bày bán trên thị trường đó hả?”.

Khi tôi làm đêm nhạc, gia đình đi xem nhưng cũng chỉ dừng lại như vậy. Bây giờ mà hỏi bất chợt bố mẹ về một nhạc khúc nào đó của tôi trong album, chắc chắn bố mẹ sẽ không biết. Mẹ thì thường bảo “Con nghĩ đi, 40 tuổi mà vẫn còn cầm cây đàn thì ai còn nghe con”. Nói chung, tôi không thuyết phục được bố mẹ.

- Nghĩa là anh cũng rất cô đơn?

- Tôi cô đơn nhiều chứ. Dù đã có những thành công nhất định nhưng nhiều lúc tôi có cảm giác chỉ có âm nhạc ở bên mình. Ngày đi làm thì không sao nhưng đến khi màn đêm buông xuống, sự cô đơn ấy, rất rõ rệt.

10 năm nay, biết bao sản phẩm âm nhạc mới được phát hành trên thị trường nhưng tôi vẫn chỉ nghe album Thời gian để yêu của Đỗ Bảo. Cứ đêm xuống là nghe, nghe rồi đi ngủ, sáng lại thức dậy đi làm.

- Nhưng người cô đơn thường sống ẩn dật, nhạc công cũng thường ít người nổi tiếng. Anh lại là một trường hợp ngoại lệ?

- Tôi là người cầu toàn, duy mỹ và không bao giờ hài lòng về bản thân. Người như thế không thể ẩn dật vì sẽ chẳng làm được điều gì. Ngay khi vừa ra mắt sản phẩm này, tôi đã tính toán ngay cho sản phẩm khác. Tôi là một nhạc công nhưng tôi hướng đến sự tổng thể. Và có lẽ đó là điều khiến tôi khác biệt với những nhạc công khác.

- Khi nghe tiếng đàn của anh trong live concert "Hừng đông", một người trong nghề nhận xét rằng “Tiếng đàn của Hoàng Rob còn non lắm”. Anh nghĩ sao?

- Người ta nói đúng, kỹ thuật đàn của tôi còn hạn chế. Đó là lý do khiến tôi vẫn phải đi học dưới sự hướng dẫn của các giảng viên ở Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Tôi học muộn hơn mọi người nhưng điều đó không có nghĩa là người học đàn 10 năm mới hay còn người học 2 năm thì không ra gì.

Tôi biết điểm yếu của mình ở đâu nhưng cũng biết điểm mạnh của mình thế nào. Không phải ai cũng biểu diễn được như tôi. Khi xem lại concert của mình, tôi đồng tình rằng nhiều lúc tiếng đàn hơi mờ nhạt nhưng tổng thể thì rất chỉn chu. Tôi tự tin về phong cách biểu diễn của mình.

- Sau album và live conert riêng, cát-xê của anh thay đổi ra sao?

- Khác hẳn trước đây, tôi cũng không hiểu tại sao lại như vậy. Hồi xưa biểu diễn chỉ được vài ba triệu, người ta tính từng xu. Nhưng bây giờ thì khác, cát-xê của tôi ngang ngửa ca sĩ hạng vừa, nghĩa là vài chục triệu một show.

Nhưng tôi chỉ nhận những show phù hợp, nói kén show cũng được. Thay vì chạy 10 show thì tôi chỉ nhận 1 show và tập trung cho show đó. Khi nhận lời biểu diễn, tôi không tải beat trên mạng xuống như nhiều nhạc công khác, tôi có sáng tác riêng và luôn là âm nhạc mới 100%.

Hoang Rob noi ve gia the anh 2
Ngoài hoạt động âm nhạc, Hoàng Rob hiện là một công chức nhà nước, đồng thời cũng là chủ sở hữu của một số mô hình kinh doanh.

Không thích phù phiếm, đấu đá, triệt hạ lẫn nhau trong showbiz

- Kiều Anh từng chia sẻ rằng trong showbiz xô bồ, bon chen, kèn cựa chỉ có anh là người bạn thân nhất. Anh thì sao?

- Tôi cũng vậy, tôi không thích sự phù phiếm, triệt hạ, đấu đá lẫn nhau. Do vậy, trong showbiz, những người bạn thân của tôi có thể kể đến là chị Thu Phương, Kiều Anh và Hoàng Dũng. Tất nhiên, thân nhất vẫn là Kiều Anh. Tôi và Kiều Anh giống nhau ở điểm không lo lắng người khác nói về mình như thế nào.

- Anh vừa nhắc đến Hoàng Dũng, gần đây Dũng chia sẻ rằng bạn ấy cũng không đắt show và nhiều lúc phải vay tiền hoặc ăn mỳ tôm qua ngày. Là người dư dả về kinh tế, anh hỗ trợ bạn ra sao?

- Thực ra thì tôi cũng không phải quá dư dả, tôi làm gì cũng có tính toán chứ không phải người trên nhung, dưới lụa và thích vung tiền bừa bãi. Về Hoàng Dũng, tôi cũng giúp đỡ Dũng rất nhiều, không phải ai cũng biết rằng trang phục biểu diễn của Dũng thường là do tôi tặng.

Hoàng Dũng chỉ đang thiếu tiềm lực nhưng tôi tin một thời gian nữa Dũng sẽ có chỗ đứng. Dũng là người vô lo, vô nghĩa, khi chia sẻ như vậy, mọi người sẽ nghĩ Dũng buồn lắm, cuộc sống đang rất khó khăn. Nhưng không phải vậy, bạn ấy là người ngày mai vay tiền ăn mỳ tôm, tối nay vẫn ngủ ngon.

- Anh nhắc nhiều lần đến từ "tính toán", với một người làm nghệ thuật, tính toán quá nhiều anh có sợ mình bị nhận xét là "tham"?

- Trong kinh doanh có một câu rất hay "Không tham, không liều, không bao giờ làm lớn được". Muốn có vị trí, nghệ sĩ phải tính toán.

Thu Phương thăng hoa trong tiếng violin của Hoàng Rob

Giọng ca "Chưa bao giờ" khiến khán phòng Nhà hát Lớn Hà Nội lắng đọng khi kết hợp với tiếng vĩ cầm của Hoàng Rob trong "Đêm nằm mơ phố" và "Ngày đó ta gặp lại".

Quang Đức

Đồ họa: Phượng Nguyễn

Bạn có thể quan tâm