Ngày 13/12/2016, TAND Cấp cao tại TP.HCM xử phúc thẩm bị cáo Trần Văn Tiền (50 tuổi, thường trú Bình Dương) về tội Hiếp dâm trẻ em.
Theo bản án sơ thẩm, Tiền không có hôn thú nhưng chung sống như vợ chồng với chị T. tại thị xã Dĩ An, Bình Dương, từ năm 2006. Trước khi chung sống với bị cáo, người phụ nữ này có 3 con riêng, đều là bé gái.
Bé H lớn nhất sinh năm 2000, hai cháu L. và N. sinh đôi cùng năm 2003, cả 3 bé gái sống chung với mẹ cùng bị cáo Tiền. Sau này, Tiền và chị T. có thêm 2 con chung.
Tiền hiếp dâm 3 bé gái trong 4 năm mới bị phát hiện. Ảnh: Thăng Long.
|
Lợi dụng chị T. thường xuyên đi làm vắng nhà, từ năm 2010, Tiền dụ dỗ, đe dọa để nhiều lần thực hiện hành vị giao cấu, xâm hại cả 3 con riêng của người tình. Sau mỗi lần thực hiện hành vi xâm hại, bị cáo thuờng đe dọa, dụ dỗ bằng tiền, kẹo để các bé im lặng, không nói cho ai.
Hơn 4 năm, đến tháng 8/2014, các bé gái này mới kể cho bà ngoại nghe. Biết chuyện, bà ngoại của các bé gửi đơn tố cáo đến cơ quan chức năng. Tại cơ quan Công an thị xã dĩ An, tỉnh Bình Dương, Tiền khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình.
Ở phiên sơ thẩm, bị cáo bị tuyên phạt 20 năm về tội hiếp dâm trẻ em. Sau khi phiên tòa kết thúc, đại diện các bị hại có đơn kháng cáo, đề nghị tăng mức án phạt; trong khi đó, bị cáo cũng có đơn xin giảm nhẹ hình phạt.
Tại phiên phúc thẩm lần này, cơ quan chức năng trưng ra các biên bản giám định pháp y. Cụ thể, theo kết quả giám định pháp y, bị cáo bị bệnh "rối loạn nhân cách chống xã hội"; về mặt pháp luật, bị cáo "hạn chế năng lực nhận thức và điều khiển hành vi".
Dựa trên những tình tiết đó, HĐXX tuyên phạt 18 năm tù đối với Tiền về tội Hiếp dâm, giảm 2 năm tù so với bản án sơ thẩm.