Làm đẹp = phạm nội qui?
Teen là thế hệ luôn muốn thể hiện cái “tôi” mà một phần của cái “tôi” ấy là gu thẩm mỹ.
Tuy nhiên, tại các trường phổ thông hiện nay, cá tính của teen đang bị bào mòn bởi những quy định khắt khe. Hãy nghe teen và các thầy cô nói gì về điều này.
Tiếng nói của teen
Hầu hết các trường phổ thông hiện nay đều cấm học sinh, nữ thì không được uốn tóc, nhuộm tóc, đeo nữ trang màu mè, hoa tai toòng teng, kiểu cách..., nam thì không được để đầu hai mái, nhuộm high-ligh, đeo các phụ kiện hơi hầm hố một chút (của rock, hip-hop...). Chính quy định này đã khiến cho teen vô cùng bị ức chế và chỉ dám sử dụng ngoài giờ học, khi đi chơi.
![]() |
Phong cách xì-tin của riêng từng teen liệu sẽ phải thay đổi theo hướng giản dị hơn để đúng với qui định? Ảnh minh họa |
Nhiều teen đã vô cùng ngạc nhiên khi một cô bạn của mình ở trường thì ăn mặc giản dị đồng phục nữ sinh nhưng khi gặp gỡ offline bên ngoài thì lại biến thành một girl vô cùng cá tính trong ăn mặc. Vô hình chung, các quy định đã một phần kìm hãm bản chất thực của một số teen.
Không chỉ dừng lại ở quần áo, tóc tai, trang sức, các thầy cô còn để ý đến cả những đồ vật hết sức bình thường của teen. Đó là những quyển tập, cái túi sách, cái cặp, quyển sách, tờ giấy bao, cái nhãn vở... nếu chúng chẳng may sặc sỡ hay kiểu cách hơn so với bình thường. Sự “quan tâm” của thầy cô còn lan sang cả các hành vi, biểu hiện của teen. Nó vốn rất bình thường nhưng luôn là khác thường với các thầy, các cô. Nếu một vài girl có lỡ nói to, cười lớn một tí hay chạy huỳnh huỵch xuống cầu thang sẽ gặp ngay cái liếc xéo của thầy cô và sau đó là một bài huấn giảng về “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên”!
Giờ chào cờ hay xếp hàng đầu giờ luôn luôn là nỗi cực hình của teen. Giữa các hàng người, có những cậu teen, cô teen đang sợ run vì thầy giám thị lăm lăm nhìn xuống các lớp hòng tìm ra “một-điểm-nổi-bật-khác-người” trong đám học sinh.
Thầy cô ạ, tại sao các thầy cô luôn quan niệm rằng ăn mặc hơi khác người một chút là có tố chất cá biệt, rằng ăn mặc nổi bật hơn so với bạn bè nghĩa là đang cố tình chống đối và thách thức các thầy? Tại sao các thầy lại đưa công thức “đồng phục hoá” tất thảy trong khi mỗi cá nhân teen là một cá tính, một sự nghịch ngợm hồn nhiên và cả khả năng sáng tạo. Teen ăn mặc như thế là vì họ thấy mình cần phải thế và họ là như thế, họ sống với lứa tuổi, đam mê của mình. Nếu các thầy cô cần một thế hệ “giống nhau y đúc” thì teen chẳng khác nào đang học trong một trường “ròng”, một thế hệ mãi giữ những lối suy nghĩ ấu trĩ, cam chịu, không biết đổi mới bản thân và biết sống tích cực?
Không chỉ teen, ngay cả các anh chị sinh viên cũng đang bị gò ép vào khuôn khổ cách ăn mặc. Một trường đại học đã công bố không cho sinh viên nữ được mặc váy ngắn trên gối, không được mặc áo cổ quá rộng... Một teen sinh viên đã trình bày thẳng thắn: “Chỉ cần gợi cảm, không quá hở hang là đươc”. Teen phổ thông cũng thế, “không được mang đồ trang sức” có nghĩa là teen không được đeo trên mình bất cứ thứ gì, rẻ hay đắt, quý giá hay chỉ là đồ handmade bình thường. Quy định này khiến teen không còn dịp để khoe với bạn bè những thứ đồ yêu yêu, xinh xắn.
Thưa thầy cô, teen luôn khẳng định rằng, teen muốn được sáng tạo, muốn thể hiện cá tính nhưng luôn trong giới hạn. Teen biết đâu là xấu, không tốt, đâu là đẹp và ngộ nghĩnh đáng yêu. Tại sao không cho teen thêm cơ hội?
Tiếng nói của thầy cô
“Các thầy cô không muốn ép buộc các em bất cứ chuyện gì. Mà tất cả đều được xuất phát từ tình thương và trách nhiệm đối với các em”. Hầu hết các thầy cô khi được hỏi về vấn đề này đều có cùng câu trả lời.
Trước tiên, các thầy cô không muốn các teen ăn mặc hơi khác bình thường là vì trường học là một môi trường sư phạm, đòi hỏi tính trang nghiêm và nghiêm túc. Hơn nữa, teen lại đang mang trên người chiếc đồng phục của học sinh, nên giữ những nét tươi sáng và những gì phù hợp với lứa tuổi mình.
![]() |
Tomboy- những cô gái thích đẹp trai- một phong cách mới ở các cô gái trẻ ngày nay mà đặc biệt là thế hệ 9X. Tuy nhiên các thầy cô cho rằng "không phù hợp qui định học đường"... Ảnh minh họa |
Một teen nữ uốn tóc xoăn nhìn sẽ rất già, một teen boy đeo quá nhiều trang sức hình đầu lâu, chết chóc sẽ rất phản cảm. Hơn nữa, quy định là để ngăn chặn teen khỏi những luồng văn hoá không tốt đang xâm nhập vào thế giới học đường. Không muốn teen mang trang sức đắt tiền là để các em không bị cướp, bị trấn lột, nhất là các teen phải đi học và về nhà trên những đoạn đường vắng vẻ. Muốn teen nữ dịu dàng nữ tính âu cũng là giúp teen xinh đẹp và có thiện cảm trong mắt mọi người. Những quy định của nhà trường đều một phần xuất phát từ yêu cầu của cha mẹ học sinh. Do đó, bản thân teen nên vận động bố mẹ để có được những quy định phù hợp với nguyện vọng hơn.
“Bản thân các thầy cô luôn cố gắng tạo điều kiện cho các em được sống với đúng lứa tuổi của mình”. Xin lấy lời khẳng định của các thầy cô để kết thúc bài viết này. Ai cũng có lí do chính đáng của mình. Nên cần nhiều hơn nữa những cuộc trao đổi trực tiếp giữa ba lực lượng: học sinh, gia đình và nhà trường để tháo gỡ vướng mắc này một cách tốt đẹp nhất.
(Theo Mực Tím)