Chuyến đi ghi dấu tuổi trẻ
Mông Cổ là bức tranh cổ tích đẹp say lòng
Ngày qua ngày, những chuỗi hình về Mông Cổ đẹp như cổ tích cứ xoay vòng trong suy nghĩ của tôi. Câu chữ làm sao miêu tả được hết cảm xúc của những ngày trôi đi dưới bầu trời xanh ngắt rộng lớn, trước vẻ man dại đẹp đẽ của thiên nhiên, núi đồi, thảo nguyên, băng qua con đường tơ lụa huyền thoại nơi sa mạc Gobi hay khi thong dong dạo hồ Khovsgul. Dẫu phải chống chọi với sự khắc nghiệt của thiên nhiên và thiếu thốn tiện nghi về điện, nước, giao thông, họ chưa bao giờ vắng tiếng cười và sự ấm áp tình người. Chúng tôi hạnh phúc vỡ oà khi nhận ra tuần lộc của ông già Noel không phải là truyền thuyết. Chúng tôi cùng nhau hát "Merry Xmas" quen thuộc rồi trút cạn năng lượng cuối cùng để ùa vào cơn mưa tuyết và la hét như lũ trẻ được ông già Noel tặng món quà diệu kỳ. Xếp lại 20 ngày, tôi nhận về những kỷ niệm lần đầu tiên thật khác. Can đảm cưỡi ngựa 8 tiếng để ngắm nhìn đàn tuần lộc, roadtrip 3.410 km xuyên Mông Cổ, đón bình minh trên đỉnh núi 2.300 m giữa khung cảnh ngập tuyết, săn milkyway lúc 1h với cái lạnh 0 độ C... Mông Cổ là nơi để lại trong tôi nhiều vương vấn nhất. Không địa vị, tiền bạc với ngành công nghiệp đầy khói bụi hay nỗi lo âu hiện đại của kỷ nguyên 4.0, người dân nơi đây vô tư hưởng thụ cuộc sống trong những căn lều tạm bợ với đàn dê, đàn cừu, giữa bầu trời thiên nhiên bao la. Tôi sẽ quay trở lại Mông Cổ một ngày gần nhất cùng lũ trẻ như lời thủ thỉ mà người dân nơi đây gửi gắm qua cái nắm tay đượm buồn tha thiết trong buổi sáng tinh khôi lúc tạm biệt.