Bệnh viện Đa khoa Đức Giang (Hà Nội) vừa tiếp nhận bệnh nhân B.V.M (52 tuổi, Đa Tốn, Gia Lâm, Hà Nội) bị uốn ván toàn thể dẫn tới cứng hàm và hai chân khó đi lại do dằm tre đâm.
Khi vào viện, bệnh nhân trong tình trạng tỉnh, khó nói chuyện, có vết thương bàn tay phải kích thước 1x1 (cm), sưng nề và chảy mủ.
Theo người nhà, bệnh nhân M. bị dằm tre mục đâm vào lòng bàn tay và đã sơ cứu tại nhà nhưng không lấy hết được dằm. Do vết thương nhỏ, bệnh nhân chủ quan không để ý tới. Vài ngày sau, bệnh nhân bị sưng nề ở vết thương, người nhà có mua kháng sinh về cho uống.
Sau khoảng 10 ngày, bệnh nhân xuất hiện triệu chứng cứng hàm, khó há miệng, nuốt khó, cứng gáy… Gia đình bệnh nhân đưa đi khám tại trung tâm y tế được chẩn đoán viêm khớp thái dương hàm và được chuyển lên Bệnh viện Đa khoa Đức Giang điều trị.
Bệnh nhân M bị dằm tre mục đâm vào lòng bàn tay và đã sơ cứu tại nhà nhưng không lấy hết được dằm . Ảnh: N.M. |
Tại Bệnh viện Đa khoa Đức Giang, qua thăm khám ban đầu, các bác sĩ xác định bệnh nhân có dấu hiệu đè lưỡi tăng, tăng trương lực cơ cổ nhẹ, lưng, bụng chưa có co giật. Bệnh nhân được chẩn đoán mắc uốn ván toàn thể giai đoạn khởi phát. Trước đó, bệnh nhân này chưa từng tiêm phòng uốn ván.
Bác sĩ Lê Xuân Sơn, Trưởng khoa Truyền nhiễm, cho hay sau 10 ngày điều trị uốn ván, bệnh nhân đã tỉnh táo, không sốt, miệng há 3 cm, không có co giật. Bệnh nhân không có dấu hiệu cường giao cảm, còn tăng trương lực cơ nhẹ vùng lưng, tiếp tục được điều trị dùng kháng sinh tiêu diệt uốn ván, khống chế co cứng cơ, co giật và các rối loạn thần kinh thực vật.
Theo bác sĩ Sơn, uốn ván hiện nay là bệnh hiếm gặp, khi mắc phải, tiên lượng tử vong cao do điều trị kéo dài, diễn biến bệnh phức tạp. Bệnh khởi phát ở giai đoạn đầu rất dễ bị nhầm lẫn với bệnh lý về hàm mặt (cứng hàm).
Bệnh gây ra do nhiễm vi khuẩn uốn ván là một loại trực khuẩn gram dương. Ở ngoài môi trường vi khuẩn uốn ván thường có trong đất, cây gỗ mục, mảnh sắt hoen rỉ, đường tiêu hóa của động vật có vú… Vi khuẩn bị nhiễm vào người do tiếp xúc trực tiếp từ những vết thương bị bẩn, sau mổ đẻ, vết thương động vật cắn.
Triệu chứng lâm sàng của bệnh là cứng hàm, khó há miệng mà không do chấn thương, không có sưng phù nề, sốt cao. Ở giai đoạn này, bệnh dễ bị chẩn đoán nhầm và điều trị sai chuyên khoa.
Điều trị uốn ván phải kéo dài và rất khó lường trước nên tiên lượng thường nặng, tỷ lệ tử vong và biến chứng cao. Thời gian điều trị bệnh kéo dài từ 4 đến 6 tuần. Bệnh uốn ván có thể phòng ngừa nếu tiêm phòng vắc xin, miễn dịch sau tiêm sẽ kéo dài 5-10 năm. Hiện nay, lịch tiêm uốn ván đã được đưa vào chương trình tiêm chủng mở rộng cho trẻ nhỏ và phụ nữ tuổi sinh đẻ.
Khi bị vết thương do chấn thương, súc vật cắn, vật sắc nhọn đâm, bệnh nhân cần tới cơ sở y tế để vệ sinh vết thương và tư vấn tiêm phòng uốn ván.