Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Phim về cậu bé Thiện Nhân lay động tận tâm can

"Lửa Thiện Nhân" - một bộ phim giản dị về cuộc sống thường ngày của bé Thiện Nhân với chuyện ăn uống, ghẻ lở, chữa bệnh, lắp ghép chân giả… nhưng lay động tận tâm can người xem.

 

Đạo diễn Đặng Hồng Giang trong ngày ra mắt Lửa Thiện Nhân tại TP.HCM.

- Bộ phim Lửa Thiện Nhân mới ra mắt và gây rất nhiều xúc động cho người xem. Anh đã tiếp cận nhân vật thế nào để có những thước phim chân thật, cảm động như thế?

- Những ngày đầu, chúng tôi tương đối vất vả vì em bé nhạy cảm, không quen với sự tiếp cận của người lạ. Để Thiện Nhân vui vẻ hợp tác, quen với ống kính máy quay thì tôi phải biến mình kịch sĩ với cháu, nhảy múa theo cháu, thường xuyên lấy lòng bằng bánh kẹo. Chỉ khi nào bé thoải mái tiếp cận mới bật ra cái tôi. Thiện Nhân cũng như các thành viên khác trong gia đình Mai Anh, không phải là diễn viên nên để  nhân vật đứng trước ống kính mà như không thì phải kiên trì. Đôi lúc chúng tôi phải dùng chiêu quay mà như không nữa.

- Sau 3 năm gắn bó với Thiện Nhân, đến khi chia tay, hẳn bé rất lưu luyến đoàn phim. Có kỷ niệm nào anh nhớ nhất?

- Chúng tôi đâu có chia tay, đến bây giờ vẫn gặp. Thỉnh thoảng, chúng tôi vẫn đến nhà Thiện Nhân. Tôi nhớ khi ngồi chơi bán hàng cùng Thiện Nhân, cụng ly nước lọc với nhau thì bé nói: “Chúc bác Giang làm phim về mẹ Mai Anh hay nhé”. Tôi hỏi tại sao lại làm phim về mẹ mai Anh thì bé bảo: “Mẹ Mai Anh là chiến sĩ”.

Thiện Nhân đứng giữa trong ngày ra mắt phim tại Hà Nội.

- Có điều gì trong cuộc sống của bé Nhân anh chưa thể hiện được trên phim?

- Tôi rất xúc động khi biết Mai Anh không giấu giếm con mình về sự thiệt thòi của bé. Cô ấy cho con biết sự thật nhưng tự nhận mọi trách nhiệm về mình. Cô ấy kể với con về sự cố của Thiện Nhân như một câu chuyện cổ tích là bé bị thú dữ mang đi, ăn mất chân và bộ phận sinh dục. Sau đó, cô ấy nhảy vào cứu con và bù đắp cho con bằng tình thương và sự chăm sóc mỗi ngày. Nếu có kinh phí, chắc chắn tôi sẽ dựng lại câu chuyện này.

- Đạo diễn phim tài liệu khác như thế nào nếu so sánh với đạo diễn phim truyện thưa anh?

- Tôi có người anh, từng là chủ nhiệm của nhiều đoàn phim truyện đi giúp tôi cho phim Lửa Thiện Nhân thì ngày đầu đến phim trường, anh nhận xét: “Đạo diễn gì trông như con lân”. Bởi vì đạo diễn phim truyện oách lắm, ngồi trước monitor, chỉ đạo, nắng có người che dù nhưng đạo diễn phim tài liệu thì không thể đàng hoàng như thế. Chúng tôi phải ứng biến trên phim trường vì có những tình tiết phát sinh, nếu không “chộp” nhanh thì sẽ mất ngay những khoảnh khắc đẹp. 

Đặng Hồng Giang hi vọng nhận được sự chia sẻ của khán giả để có cơ hội làm ra những bộ phim đàng hoàng, tử tế. 

- Anh có thể chia sẻ những tình huống phát sinh ngoài kịch bản khiến anh tâm đắc?

- Với phim tài liệu thì kịch bản chỉ là những cái gạch đầu dòng sơ lược thôi. Ở trên phim trường, phải ứng biến và đoán trước được tình thế. Chẳng hạn khi quay cảnh Thiện Nhân bơm xe đạp ở công viên, lúc đó có nhóm các cô, các chị đang tập nhịp điệu. Tôi bảo quay phim phải quay ngay những bước nhảy uyển chuyển của các cô. Sau này lồng ghép với bước nhảy của Thiện Nhân tạo nên hình ảnh ý nghĩa. 

Ở trong bệnh viện, Mai Anh cúi xuống lau nước mắt cho con. Nhìn con nằm trên giường bệnh, cô nói: “Đây là mơ ước của mình hay của thằng bé?”, tôi yêu cầu quay phim đứng lên cao, quay khuôn mặt Thiện Nhân qua cặp mắt kính của mẹ. Điều này tạo nên tổng thể hòa hợp giữa hình ảnh và lời nói. Những chi tiết này đã nhận được nhiều lời khen khi trình chiếu tại Liên hoan phim độc lập New York 2014.

 

Xuyên suốt 77 phút, đạo diễn Đặng Hồng Giang không vẽ chân dung đáng thương của một đứa bé từng bị bỏ rơi, bị thú hoang cắn chân phải và bộ phận sinh dục mà là bài ca về nghị lực sống. Bộ phim khiến tất cả những ai xem đều xúc động. 

Bích Hằng

Ảnh: Bá Ngọc

Bạn có thể quan tâm