Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Tình yêu 'ươm mầm thiện' cho gã trai một thời lầm lỗi

Thấy cô gái cùng xã mềm người vì say, Văn Anh và đồng bọn đã tìm cách đưa người này vào bụi cây rồi thay nhau hãm hại.

Mang trên mình bản án 14 năm tù về tội Hiếp dâm trẻ em, Bùi Văn Anh (26 tuổi, ở Kim Bôi, Hòa Bình) mới đi được “quãng đường” rất ngắn để về với tự do. Những tháng ngày trong trại giam, người khiến anh ta cảm thấy day dứt, có lỗi nhất là bạn gái của mình.

4 năm trong trại không một cái Tết nào mà người yêu của Văn Anh không lên thăm nom. Tội lỗi của anh đáng bị lên án, coi thường nhưng bạn gái Văn Anh không hề oán trách, cô cứ lặng lẽ quan tâm, động viên Văn Anh cải tạo thật tốt để sớm được trở về.

ga trai mot thoi lam loi anh 1
Bùi Văn Anh thấy yêu đời hơn khi có sự chia sẻ, động viên của người yêu.

Văn Anh cho hay, anh được cán bộ trại giam Tân Lập cho làm đội trưởng đội tự quản, phân trại số 1 do cải tạo và ý thức tốt.

Sinh ra trong gia đình có 3 chị em, Văn Anh là con trai duy nhất nên dù gia cảnh không mấy khá giả nhưng là “quý tử” nên muốn gì anh ta cũng được cha mẹ đáp ứng. Lười học, ham chơi, hết lớp 9 thấy việc học nhàm chán, gò bó, Văn Anh quyết định từ giã con đường học vấn để đi làm thợ mộc. Một thời gian ngắn sau đó, Văn Anh cảm thấy cái nghề suốt ngày đục đục, bào bào thì không biết bao giờ mới giàu có được nên Văn Anh chán nản bỏ nghề.

Thấy một người bạn làm đầu bếp ở khách sạn, lương tháng hơn chục triệu đồng, Văn Anh liền xin bố mẹ đi học nấu ăn với lý do nghề này hợp với mình, vừa không phải vất vả nắng mưa mà thu nhập lại cao, dễ xin việc.

Chiều con, bố mẹ cậu ta đi vay mượn tiền cho con làm học phí. Thế nhưng, có tấm chứng chỉ nghề trong tay, Văn Anh chưa một ngày làm nghề. Lông bông chán, Văn Anh theo bạn ra Quảng Ninh làm thuê. Để có tiền sinh sống khi thì anh ta làm phụ bếp, khi thì lăn sơn, bả ma-tít. Công việc vất vả nhưng cũng đủ để cho Văn Anh sinh sống thoải mái.

Tết năm 2012, như bao người con xa xứ, Văn Anh quay về quê để đón Tết cùng gia đình. Về nhà, anh ta suốt ngày giao du, tụ tập cùng đám bạn. Hôm đó, xã bên có biểu diễn văn nghệ nên Văn Anh cùng một số người bạn sang đó xem, đến khi ra về thì ra đập tràn, nơi có mà thanh niên mấy xã lân cận hay ngồi chơi.

Lúc này trời đã khuya, nhiều tốp thanh niên đã đi về, duy chỉ có một nhóm khoảng 3 người vẫn đang ngồi lại, cô gái trong nhóm này đang ở trong tình trạng say khướt. Tò mò, Văn Anh cùng nhóm bạn tiến lại thì nhận ra cô gái đó là người cùng xã.

Nhìn tình trạng của cô bé, nhóm thanh niên đồi bại nảy sinh ý đồ đen tối. Kẻ khơi mào là Bùi Đức Thịnh (ở gần nhà Văn Anh). Để không bị hai người bạn của cô gái nghi ngờ, Thịnh giả vờ nhận anh họ của cô gái, đi tìm em còn Văn Anh và những tên còn lại giả vờ xông tới sàm sỡ. Chúng dọa đánh Thịnh để anh ta dắt cô gái bỏ chạy. Hai thanh niên đi cùng cô gái cũng bị đuổi đánh nên cũng phải chạy tháo thân.

Lôi cô gái chạy theo mình vào bụi cây, Thịnh đã hãm hại cô gái. Khi Thịnh đang “hành sự” với nạn nhân thì Văn Anh cùng nhóm bạn cũng tìm tới nơi và thay nhau hãm hiếp cô bé.

Ngày ra tòa, bố Văn Anh không tới dự, còn mẹ anh ta vật vã quỳ lạy xin lỗi gia đình nạn nhân. Anh ta bảo rất nhiều đêm rồi, đã bị ám ảnh về phiên tòa hôm đó đến nỗi thi thoảng lại mơ về buổi xét xử để rồi giật mình sợ hãi.

“Nhiều lúc em chỉ mong mình ở mãi trong tù, không trở về nhà nữa. Em sợ gia đình cô ấy chưa tha tội cho em, đợi em về để trả thù”, Văn Anh trải lòng.

Ngày Văn Anh phạm tội, bạn gái của anh choáng váng, anh đã nghĩ rằng bạn gái sẽ không bao giờ tha thứ cho lỗi lầm của anh ta. Thế nhưng, qua những giây phút choáng váng, cô không một lời trách giận mà nhẹ nhàng an ủi, động viên Văn Anh cải tạo thật tốt để chuộc lại lỗi lầm.

"Bây giờ nghĩ lại cũng không hiểu tại sao hôm ấy mình lại làm như vậy. Có thể vì sự cổ vũ của nhóm bạn, có thể vì tò mò, vì một chút hiếu thắng hoặc vì một điều gì đó mà tôi không lý giải được, nhưng dù có lấy lý do gì thì cũng không thể thanh minh cho việc làm đáng xấu hổ của mình", Văn Anh trải lòng về tội lỗi đã gây ra.

Năm nào cũng vậy, cứ gần Tết Nguyên đán, người yêu Văn Anh lại lên trại giam thăm anh ta. Suốt buổi nói chuyện cô chỉ kể về gia đình, về bạn bè và hỏi han xem người yêu ăn nghỉ và làm việc như thế nào.

Văn Anh bảo lần đầu tiên nhìn thấy người yêu, anh ta không tin đó là sự thật. Cảm giác ngượng ngập đã khiến Văn Anh chần chừ không dám ra gặp. Nhưng rồi cảm giác tội lỗi ấy nhanh chóng qua đi khi trước mắt anh ta là người yêu với nụ cười và những cử chỉ ân cần.

“Cô ấy không một lần hứa sẽ chờ đợi em nhưng qua cách nói chuyện, cách hỏi han của cô ấy thì em hiểu rằng cô ấy yêu em nhiều lắm. Chỉ khi yêu thực lòng, người ta mới quan tâm như thế. Cô ấy chính là điểm tựa, là người đem lại cho em niềm tin để yên tâm cải tạo”, Văn Anh xúc động và tin tưởng nói.

http://congly.com.vn/phap-dinh/ky-su-phap-dinh/tinh-yeu-uom-mam-thien-cho-ga-trai-mot-thoi-lam-loi-147400.html

Theo Đoàn Nga/Công Lý

Bạn có thể quan tâm