Trương Ngọc Ánh: 'Chỉ có con gái là ngôi sao trong nhà'
Người đẹp "Áo lụa Hà Đông" chia sẻ, vợ chồng cô không coi nhau là "ngôi sao" và chuyện vợ chồng ủng hộ, giúp nhau cùng thành công trong cuộc sống là đương nhiên.
>> Trương Ngọc Ánh: 'Sẽ không bao giờ chụp nude'
>> Trương Ngọc Ánh chia sẻ bí quyết 'giữ lửa' gia đình
Đảm việc kiếm tiền, giỏi việc nhà
- Có dịp theo dõi chị làm giám khảo một cuộc thi nhan sắc được tổ chức cuối năm 2011, tôi có nghe chị được giới thiệu với cương vị Hoa hậu Thời trang Ai Cập năm 1997. Cảm xúc của chị lúc đó thế nào khi nhớ lại danh vị này?
- Tôi vui và cảm thấy tự hào vì đó là những kỷ niệm thật đẹp của một thời tuổi trẻ. Nói thật, dù ít hay nhiều thì đó vẫn là dấu ấn khó phai của riêng tôi.
- Chị có nghĩ đã rất lâu rồi, khán giả quên mất chị vốn từng là một "Hoa hậu Thời trang Ai cập"?
- Nếu xuất hiện tại một cuộc thi sắc đẹp, tôi muốn mọi người sẽ gọi tôi là Hoa hậu thời trang Ai Cập Trương Ngọc Ánh. Nhưng nếu có mặt tại một cuộc thi tuyển chọn diễn viên điện ảnh, tôi thích được mọi người giới thiệu là diễn viên Trương Ngọc Ánh. Và nếu tôi tham gia trong một cuộc thi siêu mẫu, tôi tin họ sẽ giới thiệu tôi là một người mẫu. Tôi nghĩ như thế sẽ phù hợp hơn.
Người ta hỏi lý do vì bản thân danh vị này nhỏ bé so với thị trường danh hiệu Hoa hậu đang bị lũng loạn hay bởi mác diễn viên điện ảnh của tôi quá lớn để làm mờ danh hiệu Hoa hậu, nhưng tôi vẫn thấy mọi người dành cho mình rất nhiều danh xưng để gọi như Hoa hậu, doanh nhân, người mẫu, diễn viên đấy thôi. Dù gọi thế nào chăng nữa, tôi vẫn cảm thấy vui vì tôi biết mọi người vẫn nhớ và ủng hộ vì tôi là Trương Ngọc Ánh. Đơn giản thế thôi.
- Với kinh doanh, chị đã thành công. Vậy sự thành công đó có bao nhiêu phần trăm từ sự đóng góp của danh hiệu "Hoa hậu Thời trang Ai Cập" và vị trí diễn viên điện ảnh?
- Sẽ có một chút thuận lợi khi bắt đầu, nhưng chính điều đó là áp lực đối với tôi. Ngoài việc kinh doanh, tôi còn là một nghệ sĩ. Bởi thế, nếu tôi không phải là một đối tác đáng tin cậy thì danh hiệu Hoa hậu hay diễn viên cũng chẳng giúp tôi được nhiều trong công việc kinh doanh của mình đâu.
- Có khi nào chị tiếc vì đã theo con đường kinh doanh - một công việc vốn có quá nhiều bất trắc và sức ép đối với người phụ nữ?
- Không đâu, con người tôi vốn ham làm việc nên không làm việc này tôi sẽ làm việc khác thôi chứ bắt tôi ngồi không thì tôi chả chịu được. (Cười).
- Thế làm kinh doanh hay nghệ thuật đã thay đổi người đàn bà mang tên Trương Ngọc Ánh nhiều hơn?
- Kinh doanh và nghệ thuật đều đã góp phần xây dựng cái tên Trương Ngọc Ánh trở nên quen thuộc với khán giả. Còn con gái tôi - bé Bảo Tiên - mới là người đã thay đổi tôi nhiều nhất. Từ khi có con, tôi đằm thắm lại rất nhiều. Làm gì tôi cũng nghĩ đến con. Tôi không còn ham công tiếc việc quá nữa để dành thời gian bên con nhiều hơn.
- Với những gì đã làm được, chị có thể đưa ra cái gọi tiêu chuẩn dành cho "người đàn bà thành đạt"?
- Mỗi người sẽ có một quan điểm riêng của mình về điều này. Có người cần phải làm được ông nọ, bà kia mới gọi là thành đạt nhưng cũng có người chỉ cần có một gia đình hạnh phúc bên chồng con với họ cũng là thành đạt rồi. Với tôi, những thành công có được như ngày hôm nay cũng còn rất nhỏ bé so với nhiều người khác nhưng vì tôi biết hài lòng với mình, vì tôi biết thấy đủ là đủ nên tôi hạnh phúc vì điều đó.
- Còn "công, dung, ngôn, hạnh" thì sao?
- Nếu chỉ xét trong khuôn khổ gia đình thì tôi hoàn toàn có thể tự tin vì điều này.
- Vậy có thể gọi là chị người phụ nữ "đảm việc kiếm tiền, giỏi việc nhà"?
- Cũng có thể chứ, (Cười).
Nếu không "Nam tiến" năm 16 tuổi...
- Sau hơn 10 năm kinh doanh, quan niệm về tiền bạc có thay đổi với chị?
- Tiền không phải là tất cả nhưng nó cần để cuộc sống của mình tốt, thoải mái hơn. Đơn giản và ngắn gọn thế thôi.
- Thế còn quan niệm về "người đẹp kinh doanh", chị đã thay đổi quan niệm này thế nào từ lúc bắt đầu kinh doanh cho tới bây giờ?
- Nói chung, ai kinh doanh thì cũng phải tôn trọng nguyên tắc của chính mình nếu muốn thành công.
- Sắc đẹp vẫn phải là một trong những vũ khí lợi hại của người phụ nữ trong việc ký kết những hợp đồng kinh doanh. Chị nghĩ sao?
- Tôi nghĩ nó chỉ đơn giản là một chút thiện cảm ban đầu thôi. Quan trọng vẫn là hiệu quả của công việc. Chả ai ký một hợp đồng không có lợi nhuận với một người chỉ vì cô ta quá đẹp cả. Bây giờ anh cũng sẽ nghĩ như tôi đúng không?
- Người ta bảo rằng: "Ở đâu có sắc đẹp, ở đó có sự đố kỵ". Theo chị, có sự đố kỵ ở phụ nữ chăng?
- Đàn ông hay phụ nữ cũng đều có những suy nghĩ đó dù ít hay nhiều. Quan trọng là người ta có thể hiện điều đó ra không và thể hiện nó như thế nào mà thôi.
- Những người đàn bà có nhan sắc thường không thích ngưỡng mộ cụ thể tên một nhan sắc khác. Riêng chị, có nhan sắc nào ở Việt Nam khiến chị phải nể?
- Tại sao không nhỉ? (Cười) Tôi rất thích vẻ đẹp của chị Lê Khanh. Đó là vẻ đẹp rất nhẹ nhàng và rất Hà Nội.
- Từng đóng vai trò nhiều lần làm giám khảo các cuộc thi nhan sắc, chị sẽ đưa cái đẹp về hình thể xếp vị trí thứ mấy trong số những tiêu chuẩn đánh giá một con người hoàn hảo?
- Thật khó để nói là xếp được nó ở vị trí thứ mấy, bởi một con người hoàn hảo cần có nhiều yếu tố và cả thời gian mới hoàn thiện được chính mình.
- Chăm sóc nhan sắc có là nỗi ám ảnh đối với chị?
- Không, nhưng vì tôi yêu quý và trân trọng nhan sắc của mình nên tôi sẽ chăm sóc nó một cách tốt nhất mà tôi có thể.
- Thế còn thói quen tự ngắm mình trong gương?
- Cũng có chứ. (Cười lớn).
- Vào những lúc không trang điểm, không mang hào quang của một ngôi sao, không công việc, không danh vị… chị nhìn gương và nhận xét gì về người đàn bà đang ngồi đối diện mình?
- Đó là một người đàn bà hạnh phúc và bình yên.
- Đâu mới chính là sự thay đổi lớn nhất trong con người chị lúc này, so với tuổi 16 một mình vào Sài Gòn lập nghiệp?
- Tôi đã làm vợ, làm mẹ và tất nhiên trưởng thành hơn rất nhiều so với cái tuổi 16 mới bước vào đời.
- Vậy nếu không Nam tiến, giờ chị sẽ thế nào?
- Có thể sẽ là một cô giáo hoặc một cô chủ của tiệm cắt tóc. Không hiểu sao ngày xưa tôi cũng thích cắt tóc, thích làm đẹp cho người khác ghê gớm lắm.
Bữa cơm gia đình vẫn rất Bắc
- Hình ảnh chị xuất hiện trên báo vẫn đẹp, đều đặn và lung linh, nhưng hình ảnh chị trong địa hạt điện ảnh gần đây mờ nhạt lắm. Chị có thấy mình cũng mờ nhạt trong năm qua khi chỉ góp mặt duy nhất phim "Tình yêu và tham vọng"?
- Khi tôi đi ra ngoài, nhiều khán giả vẫn gọi tôi là cô Dần của Áo lụa Hà Đông hoặc nhắc đến Lan Anh của Đồng tiền xương máu. Với tôi, đó là niềm vui không dễ gì có được bởi nhân vật của mình, vai diễn của mình đã luôn được khán giả nhớ và nhắc tới.
Mới hôm qua thôi, vợ chồng tôi đi ăn cùng những người bạn, họ vẫn kể đến những giọt nước mắt đã rơi khi xem lại Áo lụa Hà Đông và tôi tự hào vì mình đã nỗ lực hết sức để nhân vật của mình sống trong lòng khán giả như vậy.
Tôi tin là dù có thể tôi ít xuất hiện hơn trên màn ảnh, nhưng cái tên Trương Ngọc Ánh và những vai diễn của tôi ít nhiều đã đi vào lòng khán giả và nhận được không ít sự ủng hộ yêu thương. Với tôi như thế là quá đủ rồi.
- Nếu có một ai đó phán rằng, trong gia đình chị không thể có hơn một ngôi sao tiếp tục tỏa sáng thì chị có dám nhường thời gian và cơ hội lại cho chồng, để anh ấy tiếp tục là một ngôi sao?
- Trong gia đình tôi bây giờ, chỉ có Bảo Tiên mới là "ngôi sao" thôi. Thật đấy, còn việc vợ chồng ủng hộ và giúp nhau cùng thành công trong cuộc sống là chuyện đương nhiên rồi.
- Có nguyên tắc nào trong đời sống hôn nhân của anh chị bị phá vỡ sau bao năm chung sống?
- Ngày xưa vợ chồng tôi thống nhất là sẽ không mang những công việc ở bên ngoài khi về đến gia đình, nhưng bây giờ, cả hai vợ chồng đều làm kinh doanh và đều làm nghệ thuật nên câu chuyện về những vai diễn, điện ảnh được chúng tôi cùng trao đổi trong mọi lúc rảnh rỗi. Một sự thay đổi cũng thú vị phải không?
- Đến bây giờ, sau bao năm sống ở đất phương Nam, con người chị đã hoàn toàn ngấm đất Nam chưa?
- Tôi hòa nhập với cuộc sống nơi đây, giọng nói cũng có một chút pha tiếng Nam rồi nhưng bữa cơm trong gia đình tôi vẫn đặc Bắc. Tôi vẫn được ăn canh sấu quanh năm vì mẹ tôi cứ đến mùa sấu bà lại mua gửi vào để tôi cho vào ngăn đá ăn dần. Còn tính cách con người mình ở đâu cũng vậy thôi, không dễ thay đổi được.
- Đang bắt đầu một năm Nhâm Thìn và đây cũng là năm tuổi của chị. Chị đang thực hiện mục tiêu nào của mình trong năm 2012 này?
- Năm 2012, tôi sẽ đứng vai trò nhà sản xuất bộ phim Con đường vô tận. Đây là một bộ phim hành động tâm lý với nhiều thú vị. Mọi việc đang trong giai đoạn chuẩn bị và dự kiến tháng 6 bắt đầu tiến hành.
Bộ phim này có ý tưởng kịch bản từ chính ông xã tôi và môt người bạn của anh đã giúp anh hoàn thành kịch bản này. Nó sẽ được quay tai Sài Gòn và New York. Tạm thời tôi chỉ có thể bật mí được thế thôi nhé. Nói chung khi nào cụ thể hơn tôi sẽ chia sẻ cùng khán giả.
- Thế còn kế hoạch sinh thêm baby thì sao, bởi dường như chị đang có định lơ là?
- Không có lơ là đâu. (Cười) Vợ chồng tôi cũng muốn Bảo Tiên có em để cùng chơi đùa nhưng vì chuyện con cái mình không tính trước được. Ông trời cho lúc nào thì mình nhận lúc đó thôi.
Theo Vietnamnet