Hồi đó, anh là học sinh chuyên Toán, tôi là cô nữ sinh chuyên Văn mơ mộng. Tôi gặp anh trong một lần giao lưu khóa mới. Sau buổi chia sẻ kinh nghiệm học tập, về nhà anh nhắn tin làm quen với tôi. Nghĩ là tiền bối cùng trường, tôi cũng vui vẻ trò chuyện lại.
Thật may có anh, đứa mới nhập học như tôi bớt bỡ ngỡ. Và cũng nhờ anh, điểm Toán của tôi lúc đó cải thiện nhiều, có bài tập không hiểu tôi đều tìm đến anh.
Và rồi, kế hoạch tập trung học hành không yêu đương để tránh lơ là bài vở của tôi đã bị anh phá vỡ. Sau vài tháng tìm hiểu, cả hai đồng ý yêu nhau. Hàng ghế đá dưới gốc bằng lăng tím, hành lang vắt ngang từ lớp tôi sang lớp anh, thư viện đọc sách của trường... tất cả đều in dấu của chúng tôi.
Nhưng có lẽ cuộc tình đẹp đến đâu cũng đến đoạn chia ly, anh nhận được học bổng từ các trường đại học danh tiếng ở Mỹ. Là cậu thanh niên ở độ tuổi 17 đầy hoài bão, anh quyết định du học. Cả hai lúc đó đã khóc rất nhiều nhưng rồi tôi an ủi anh, hứa sẽ chờ anh trở về.
Ngày tôi tốt nghiệp cấp 3, anh chỉ biết ăn mừng từ xa và gửi tặng tôi một bó hoa hướng dương và chúng tôi lại tiếp tục hành trình yêu cách nhau mười mấy nghìn cây số.
Khi tôi lên đại học, sống xa nhà, anh luôn là người ở bên mỗi khi tôi nhớ gia đình. Những lúc buồn, có ngay các món ăn tôi thích giao đến cửa nhà do anh nhờ đứa bạn thân tôi đặt hộ. Dịp kỉ niệm mỗi năm, tôi đều nhận được thư tay anh gửi về kèm theo đôi lời dặn dò. Anh luôn cho tôi cảm giác được chở che, được bao bọc và không thấy cô đơn dù yêu xa.
Dù vậy, thỉnh thoảng, tôi vẫn có ghen tuông, lo sợ anh sẽ có người mới nhưng yêu lâu, tôi nghĩ để bền chặt thì cần có sự tin tưởng lẫn nhau.
Trước ngày tốt nghiệp đại học, tôi háo hức nhắn tin cho anh nhưng anh lờ đi và không gửi lời chúc mừng như mọi lần. Ngày nhận bằng, tôi ngỡ ngàng khi thấy anh đứng dưới hội trường, mang theo bó hoa hồng rực rỡ cùng chiếc nhẫn cầu hôn.
Hôm đó, tôi có bằng đại học và có cả anh. Gặp lại sau 6 năm, cả hai vỡ òa cảm xúc như hồi mới yêu. Nghĩ lại mọi thứ như một giấc mơ. Sau kết hôn, dự định tôi sẽ cùng anh sang Mỹ định cư và lập nghiệp.
Phương Nhi (23 tuổi, quận 1, TP.HCM)