Theo đuổi nghiệp chữa bệnh cứu người, Nguyễn Thu Lan, sinh viên năm thứ năm đại học Y Huế chọn con đường trở thành bác sĩ Đông y. Mục tiêu này cô đặt ra từ thời cấp hai với lý do: “Ngày xưa, mình chỉ nghĩ học y để đề phòng người nhà đau ốm thì biết cách xử lý kịp thời. Về sau, khi giúp người khác khỏi bệnh, mình thấy hạnh phúc”.
Ảnh minh họa. |
Tuy hiện nay đã phần nào đạt được mơ ước, nhưng Thu Lan vẫn phải thốt lên: “Học y rất vất vả, nhất là với con gái”.
Thu Lan kể, lịch học của cô hầu như kín cả ngày, thời gian dành cho việc khác rất ít: sáng từ 7-11h, học trên trường; chiều từ 13h30-17h30, đi bệnh viện; đến tối phải trực từ 19-23h.
Để nâng cao kiến thức cũng như tay nghề, cô còn đăng ký học thêm và xin đi làm ở các cơ sở khám chữa bệnh. Ngoài ra, hai hoặc bốn tuần, thầy cô tổ chức thi lâm sàng một lần. Mỗi lần như vậy, sinh viên phải mất một buổi sáng, bốc thăm bệnh nhân làm bệnh án tại chỗ. “Ban đầu mình mệt lắm, sau quen dần thì đỡ hơn”, Lan nói.
Thu Lan học chữa bệnh Đông - Tây y kết hợp. Tuy nhiên, môn học chuyên ngành vẫn thiên về Đông y. Bác sĩ đông y hành nghề dựa vào các “ngón” châm cứu, bấm huyệt, bắt mạch hay bốc thuốc…
Lan kể, ban đầu học châm cứu, sinh viên chưa được phép thực hành lên người bệnh mà phải tập trên mô hình. Để thực hành thêm, mọi người phải tự thử lên cơ thể hoặc bạn học. “Nếu châm đúng huyệt sẽ không cảm thấy đau, hiệu quả chữa bệnh tốt. Nhưng, nếu đau, chắc chắn đã châm sai. Tự mình thực hành trên cơ thể mình có thể tự cảm nhận về cảm giác, từ đó điều chỉnh cho đúng. Bọn mình cũng quen rồi, không sợ bị châm như lúc đầu”, Lan cho biết.
Cô chia sẻ thêm, đối với sinh viên, châm cứu nhầm thường xuyên xảy ra, chủ yếu do nhớ nhầm huyệt hoặc rung tay. Ngoài đau, việc nhầm như thế không để lại hậu quả bởi chỗ đau trên người bệnh nhân đều là huyệt, trừ những vùng trọng yếu chống chỉ định, đều có thể châm được.
Tuy nhiên, một số bệnh nhân do cơ địa yếu, dễ xảy ra tụt huyết áp dẫn đến ngất. Những trường hợp đó chỉ cần sơ cứu kịp thời, đồng thời chuyển sang điều trị bằng thuốc.
Bản thân Thu Lan từng chứng kiến trường hợp bị ngất xỉu do châm cứu. Khoa có sinh viên nước ngoài sang giao lưu, học tập. Họ thích thú với châm cứu, nhờ sinh viên khoa châm giùm rồi chụp ảnh đăng Facebook. Nhưng khoảng năm phút sau, người được châm mặt tái mét, đổ mồ hồi, sau đó ngất xỉu. Ngay lập tức, người đó được sơ cứu bằng cách rút kim ra, bấm nhân trung, khi tỉnh thì cho uống nước gừng.
Ngày trước, cô cũng từng “dụ dỗ” bạn bè cho thử nghiệm tay nghề. Cô kể: “Những ai bạo dạn cho thử ngay, một số khác nhìn thấy kim châm là sợ, mình phải năn nỉ mãi mới đồng ý”, Lan kể.
“Khi đó mình chưa thành thạo như bây giờ, xác định huyệt không chuẩn, châm bị lệch nên trúng mạch máu khiến đối phương sưng từng cục li ti. Bây giờ, các bạn vẫn đến nhờ mình châm cứu chữa bệnh giùm”, cô nói thêm.
Bên cạnh châm cứu, bấm huyệt và xoa bóp là môn học cần nắm rõ vị trí các huyệt trên cơ thể. Lan chia sẻ, học bấm huyệt, xoa bóp rất mất sức. Cô cần phải dồn sức tác động vào huyệt mới có hiệu quả cao. “Một buổi làm cho vài bệnh nhân đã thấy mệt rã rời. Việc này, con trai làm việc hiệu quả hơn”, Lan nói.
Bệnh nhân đầu tiên của cô là một cụ ông bị đau khớp gối. Lúc mới nhận bệnh nhân, Lan phụ trách giường bệnh của một cụ ông.
“Mấy ngày đầu, một mình mình làm hết mọi việc, từ bắt mạch, châm cứu đến bấm huyệt. Mình mệt đứt hơi, vừa mừng, vừa hồi hộp, lo lắng sẽ xảy ra sai sót. May mắn là ông dễ tính, thỉnh thoảng động viên mình”, cô chia sẻ.