Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Lời sám hối của tử tù sát hại mẹ vì xin tiền không được

Ngồi trong phòng biệt giam chờ ngày thi hành án, Dương hối hận tột cùng khi vì phút nóng giận nhất thời đã nhẫn tâm sát hại mẹ

Người mẹ nghèo và đứa con nghịch tử

Phải khó khăn lắm, tử tù Nguyễn Mạnh Dương mới đồng ý tiếp chuyện chúng tôi. Bởi với Dương, những ngày chờ đợi đến lúc trả án nặng tựa ngàn cân. Thế nhưng, ở bất cứ con người nào, dù có phạm phải tội ác man rợ đến đâu thì tận sâu trong góc khuất của họ đều có những con đường sáng. 

Thường thì khi phải trả giá cho hành động của mình bằng bản án nghiêm khắc nhất, lúc đó phần "thiện" trong con người mới được đánh thức. Họ ân hận, nuối tiếc vì phút nông nổi của mình đã khép lại cánh cửa tương lai đang rộng mở trước mắt, hơn nữa phải trả giá bằng sự sống của mình thì lúc đó mới thấy hối tiếc cuộc sống tươi đẹp này. Tử tù Nguyễn Mạnh Dương cũng không phải là ngoại lệ.
Tử tù Nguyễn Mạnh Dương.
Tử tù Nguyễn Mạnh Dương.

Nguyễn Mạnh Dương (36 tuổi, ở huyện Ngọc Hồi, Kom Tum) từng là một đứa con ngoan, là niềm hy vọng của cha mẹ. Anh ta cũng hy vọng vào một cuộc sống êm đềm, đủ ăn đủ mặc. Thế nhưng không ai ngờ trong một phút giận dỗi mù quáng, Dương trỡ thành hung thủ gây ra vụ án rùng rợn ở thị trấn miền núi. 

Nhớ lại những ngày tháng ấy, Dương cứ cúi gằm mặt, đôi vai rung lên rưng rức. Anh ta hối hận tột cùng vì hành vi mình gây ra, nhưng trên hết là thấy có lỗi với mẹ. "Tôi được mẹ thương nhất nhà, sự thương yêu đó khiến tôi ảo tưởng, đòi gì được nấy. Nhiều lần tôi đòi hỏi quá đáng, nhưng mẹ vẫn cố đáp ứng. Tôi không biết lưng mẹ ngày càng còng thêm, tóc mẹ ngày càng bạc, tay mẹ gầy hơn vì phải làm lụng nhiều để lo cho những sự đòi hỏi của tôi!", Dương nức nở bắt đầu câu chuyện.

Dương kể, trước đây mình cũng là đứa con ngoan hiền, luôn nghe lời mẹ và anh em trong nhà. Không hiểu sao từ khi lấy vợ được thì Dương bất ngờ trái tính, trái nết. "Tôi là đứa con bất hiếu!", Dương gục mặt xuống bàn. 

Người mẹ tần tảo sớm hôm quanh cây lúa, con lợn, con gà nuôi 4 anh em Dương khôn lớn. Hai đứa em gái lấy chồng ở miền Trung, anh trai Dương lập nghiệp ở  miền Nam, còn Dương cưới vợ gần 3 năm về trước. Kinh tế chẳng khá giả nhưng trong tâm trí của Dương, người mẹ khốn khó không bao giờ để cho 4 anh em chịu đói khát hay thua thiệt bạn bè.

Vợ chồng Dương không chịu làm ăn mà suốt ngày lêu lổng. Lần lượt 2 đứa con ra đời khiến cuộc sống gia đình ngày càng khó khăn. Không hiểu sao, từ khi có vợ, Dương quay sang ghét mẹ, xa lánh anh em trong nhà. Mâu thuẫn giữa vợ chồng Dương với mẹ ngày càng lớn. Đặc biệt là sau ngày vợ chồng Dương làm ăn thua lỗ phải bán nhà về ở cùng mẹ, mâu thuẫn xảy ra thường xuyên hơn. 

Cuối cùng, vợ chồng Dương lên kế hoạch sát hại người mẹ tội nghiệp. Giết mẹ xong, Dương bỏ thi thể mẹ vào bao tải, túi nilon và định vứt xuống đoạn sông cạnh nhà nhưng không thành nên vứt xuống giếng chờ có cơ hội sẽ phi tang nơi khác. Không ngờ, sau mấy ngày thi thể người mẹ buộc trong bao tải bốc mùi hôi thối, người dân trong vùng phát hiện được. 

Bị bắt, Dương khai rằng sau khi uống rượu, anh ta xin tiền nhưng mẹ không cho. Tức giận, cộng với mâu thuẫn trước đó giữa 2 mẹ con, Dương dùng dao chém vào đầu, chân mẹ gây thương tích. Tiếp đó, hung thủ dùng khúc cây đánh nhiều nhát vào đầu mẹ đến chết.

Qua hai phiên xét xử sơ thẩm và phúc thẩm, Dương bị tuyên tử hình với tội danh Giết người. Vợ nghịch tử là Lê Thị Tuyết đang được tại ngoại vì nuôi con nhỏ dưới 6 tháng tuổi, sẽ xét xử trong phiên tòa khác.

Con đường sống của tử tù mang tội giết bạn gái

Từng là tử tù chờ ngày thi hành án, Quân được cả làng với gia đình nạn nhân làm đơn gửi Chủ tịch nước để xin cho nam thanh niên này một cơ hội sống và kết quả đã thành hiện thực.

Sự ân hận của đứa con chờ ngày trả án

Gần một năm kể từ ngày bị tuyên tử hình, ngoài việc mong ngóng được Chủ tịch nước ân xá. Đêm nào cũng vậy, Dương hồi hộp nghe ngóng xem có nhiều tiếng chân đi đến, dừng lại trước cửa phòng của mình vào lúc rạng sáng không?

Anh ta cũng như các tử tù khác, chuẩn bị sẵn cho mình một bộ quần áo mới, đôi tất chân, găng tay và cả dầu gội, xà phòng để nếu có "đi" thì sạch sẽ, để trả hết nợ và rửa sạch tội lỗi mang trên mình. Chỉ khi nào nghe tiếng kẻng báo thức, Dương mới biết chắc mình còn được sống thêm một ngày nữa, sau đó lại là những đêm chờ đợi… cho đến khi tiếng kẻng báo thức vang lên…

Dương cúi gằm mặt, không dám nhìn ai, giọng lí nhí: "Tôi hối hận lắm vì đã sát hại mẹ. Đối với kẻ từng gây tội ác trời không dung, đất không tha như tôi, phút lắng lòng sẻ chia có thể trở thành trò cười trong mắt người khác. Nhưng nỗi nhớ gia đình, nhớ vợ, nhớ con tha thiết… là thật sự. Mỗi chiều, tôi lại để lòng mình lắng sâu cùng tiếng hát bay qua khung cửa sổ bé tẹo, như nỗi nhớ hiếm hoi phát ra từ chiếc loa phát thanh của trại". Đó là lời bộc bạch của tử tù Nguyễn Mạnh Dương trong một buổi giáo dục.

Hơn một năm trong phòng biệt giam, Dương lúc nào cũng cảm thấy đau đớn, ân hận vô cùng. Lương tâm của đứa con bất hiếu luôn giằng xé cắn rứt. Dương luôn ước thời gian quay ngược lại, hắn sẽ không đối xử như vậy với mẹ nữa, và anh ta cũng không phải lạnh lẽo cô đơn, dằn vặt trong phòng biệt giam. Giá như lúc đó Dương giữ đạo làm con, nhẫn nhịn thì sự việc đáng tiếc đã không xảy đến. 

http://www.anninhthudo.vn/phong-su/loi-sam-hoi-cua-tu-tu-sat-hai-me-chi-vi-xin-tien-khong-duoc/611684.antd

Tấn Bình - Hoàng Thông/An ninh Thủ đô

Bạn có thể quan tâm