Bệnh nhân N.T.A. (49 tuổi, ở Việt Trì, Phú Thọ) phát hiện bị mắc ung thư vú phải giai đoạn III từ năm 2017. Khi đó, bác sĩ khuyên chị nên mổ sau đó là hóa trị, xạ trị. Tuy nhiên, một phần vì hoàn cảnh kinh tế gia đình quá khó khăn, một phần vì chưa có niềm tin vào y học hiện đại, chị A. quyết định không điều trị tại bệnh viện mà trở về nhà điều trị bằng thuốc nam.
Nghe thầy lang nói “cái u nó vỡ, chảy mủ ra thì mới khỏi được” khiến bệnh nhân và cả nhà tin theo. Sau một thời gian chữa trị, bệnh của chị A. không những không khỏi mà lại càng trầm trọng hơn nên mới vội vàng tới Trung tâm Ung bướu - Bệnh viện Đa khoa tỉnh Phú Thọ điều trị.
Một bên vú phải của người bệnh đã bị hủy hoại hoàn toàn. Ảnh: Sức khỏe Đời sống. |
Bệnh nhân nhập viện trong tình trạng suy kiệt toàn thân, thiếu máu, nhiễm trùng, nhiễm độc do khối u vú phải vỡ loét hoại tử.
ThS.BS Trần Xuân Vĩnh - Trưởng đơn vị Hóa trị và Chăm sóc giảm nhẹ, Trung tâm Ung bướu, Bệnh viện đa khoa tỉnh Phú Thọ, bác sĩ điều trị chính cho người bệnh cho biết ung thư vú là một bệnh hoàn toàn có thể điều trị khỏi khi được phát hiện sớm. Bệnh nhân này được chẩn đoán ung thư vú giai đoạn III cách đây 2 năm, nếu người bệnh được tiếp cận với phương pháp điều trị khoa học, bài bản thì cơ hội chữa khỏi bệnh vẫn rất cao.
"Rất tiếc là người bệnh này đã bỏ qua cơ hội điều trị bệnh của mình, tìm đến phương pháp điều trị không chính thống làm cho bệnh tiến triển xấu đi. Hiện, người bệnh đến viện ở giai đoạn muộn, thể trạng rất suy kiệt, thiếu máu nặng, nhiễm trùng từ khối u vú phải hoại tử, vỡ loét", bác sĩ Vĩnh cho hay.
Các xét nghiệm lúc mới vào thể hiện một tình trạng bệnh rất nguy kịch: huyết sắc tố chỉ còn 3g/dl (người bình thường 12-13g/dl), albumin huyết 22g/l (người bình thường >35g/l,), bạch cầu tăng rất cao > 50.000G/l.
Bệnh nhân đang được chăm sóc tích cực và hồi phục sức khỏe tốt. Ảnh: Sức khỏe Đời sống. |
Sau 10 ngày điều trị tích cực, tình trạng người bệnh cải thiện khá tốt, khối u bớt hoại tử, tình trạng nhiễm trùng được kiểm soát, các bác sĩ đang hội chẩn để tìm hướng điều trị tiếp theo cho người bệnh, tuy nhiên khả năng điều trị cũng rất hạn chế.
Không chỉ đối với trường hợp bệnh nhân A., Trung tâm Ung bướu – Bệnh viện Đa khoa tỉnh Phú Thọ, cũng từng tiếp nhận nhiều ca như vậy. Người bệnh chủ quan với sức khỏe của mình, buông bỏ sớm không dám đấu tranh với bệnh tật hoặc tin lời của những thầy lang băm không có chuyên môn. Để rồi sức khỏe ngày càng kiệt quệ, không thể cứu vãn được mới lo chạy chữa y học hiện đại.