Real 3-0 Valencia (Champions League 1999/2000)
Trên sân Stade de France ở Paris (Pháp) trước sự chứng kiến của 78,759 khán giả, Real thể hiện sức mạnh vượt trội trước Valencia. Sau khi trận nội chiến Tây Ban Nha ở chung kết mùa giải 1999/2000 diễn ra được 39 phút, Morientes thực hiện cú đánh đầu cận thành đưa Los Blancos vượt lên dẫn trước.
Mọi chuyện trong hiệp 2 càng trở nên thuận lợi cho Real khi gia tăng cách biệt thành 2 bàn nhờ cú dứt điểm kỹ thuật của McManaman, tuyển thủ người Anh được đánh giá thi đấu thành công nhất trong màu áo Real. Trước khi trận đấu khép lại, Raul thực hiện pha xử lý vượt qua thủ môn Santiago Canizares ấn định tỷ số 3-0 cho CLB Hoàng gia. Đây là chức vô địch C1/Champions League lần thứ 8 của Real.
Milan 0-0 Juve (Champions League 2002/03, penalty: 3-2)
Sở hữu đội hình với nhiều cầu thủ xuất sắc ở mùa giải 2002/03, 2 CLB của Italia, Milan và Juve xứng đáng lọt vào chung kết. Trong thời gian thi đấu chính thức và 2 hiệp phụ, cả 2 đội bóng đều không thể tận dụng cơ hội thành công và phải giải quyết thắng bại trên chấm 11 m.
Trong loạt sút penalty, 63,215 khán giả có mặt trên sân Old Trafford được chứng kiến khả năng cản phá 11 m rất tốt của thủ môn Dida (Milan) và Buffon (Juve). Kết quả chung cuộc là chiến thắng 3-2 thuộc về CLB thành Milan. Đây là chức vô địch C1/Champions League thứ 6 của đội chủ sân San Siro.
M.U 1-1 Chelsea (Champions League 2007/08, penalty 6-5)
Cristiano Ronaldo thực hiện pha đánh đầu ghi bàn ngoạn mục giúp M.U vượt lên dẫn trước ở phút 26. Tuy nhiên, Quỷ đỏ để Chelsea gỡ hòa 1-1 trước khi hiệp 1 khép lại. Trải qua hiệp 2 và 30 phút của 2 hiệp phụ, hai đội bóng Anh không thể ghi thêm bàn thắng vào lưới đối phương.
Bước vào loạt sút penalty, Chelsea có cơ hội chiến thắng khi Ronaldo thực hiện không thành công ở lượt sút thứ 3, nhưng đáng tiếc là cú trượt chân của John Terry khiến The Blues lỗi hẹn với ngôi vương mùa giải năm đó, bởi thủ môn Van der Sar trở thành người hùng của M.U với pha cản phá thành công cú sút của Anelka ở lượt thứ 6. Đây là danh hiệu C1/Champions League lần thứ 3 trong lịch sử của CLB áo đỏ thành Manchester.
Atletico Madrid 3-0 Athletic Bilbao (Europa League 2011/12)
Sự xuất sắc của Falcao giúp Atletico giành chiến thắng trong trận nội chiến Tây Ban Nha ở chung kết Europa League mùa giải 2011/12. Chỉ mất 7 phút thi đấu, đội chủ sân Vicente Calderon vượt lên nhờ pha cứa lòng kỹ thuật của Falcao. Trước khi hiệp 1 khép lại, anh chính là cầu thủ nâng tỷ số lên 2-0 cho Atletico Madrid.
Sự vượt trội của họ so với Athletic Bilbao được thể hiện bằng pha lập công ấn định chiến thắng 3-0 của Diego ở phút 85. Đây là danh hiệu Europa League lần thứ 2 trong vòng 2 năm của Atletico Madrid. Trước đó, đội chủ sân Vicente Calderon đánh bại Fulham với tỷ số 2-1 ở trận chung kết mùa giải 2009/10.
Bayern 2-1 Dortmund (Champions League 2012/13)
Mùa trước, trận nội chiến của bóng đá Đức ở chung kết Champions League diễn ra hấp dẫn trước sự chứng kiến của 86,298 khán giả có mặt trên sân Wembley. Phút 60, Mandzukic đưa Bayern vượt lên bằng pha đệm bóng cận thành. Tuy nhiên, Dortmund chỉ mất 8 phút để san bằng tỷ số sau pha sút penalty thành công của Gundogan.
Đúng vào phút cuối trận, Robben mang về chức vô địch cho Bayern bằng pha xử lý và dứt điểm tinh tế. Đây là chức vô địch C1/Champions League lần thứ 5 trong lịch sử của đội bóng xứ Bavaria.