Chăm sóc da chàm cần đảm bảo một số yếu tố nhất định. Ảnh: christin_hume. |
Chàm là bệnh mạn tính về da thường gặp. Bên cạnh việc sử dụng thuốc theo đúng chỉ định, người bệnh cần hiểu đúng và lưu ý trong các phương pháp chăm sóc, từ đó tránh những sai lầm khiến da tổn thương nặng hơn, gây khó khăn cho việc điều trị.
Hiểu về bệnh chàm
Theo BS Ngô Thị Ngọc Vân, khoa Da liễu - Thẩm mỹ Da, Bệnh viện Đại học Y Dược TP.HCM, chàm hay còn gọi chàm thể tạng (Eczema) là tình trạng là một bệnh viêm da mạn tính với các triệu chứng đặc trưng gồm da đỏ, nổi mụn nước, ngứa dữ dội, khô, nứt...
Các biểu hiện này của da chàm gây khó chịu, mất thẩm mỹ, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống hàng ngày của người bệnh. Không chỉ vậy, theo vị chuyên gia, người bị chàm sẽ có làn da nhạy cảm hơn và dễ bị nhiễm các bệnh da khác hơn.
“Nguyên nhân là hàng rào bảo vệ da suy yếu, không ngăn chặn được các tác nhân gây dị ứng, khiến khả năng giữ ẩm kém, da thường bị khô nhiều hơn”, BS Vân lý giải.
Về mặt lý thuyết, bệnh chàm có thể xuất hiện ở tất cả độ tuổi, giới tính. Đối với trẻ em, nguyên nhân có thể do hệ miễn dịch, đột biến gene…
Trong khi đó, đối với người lớn, nguyên nhân chính dẫn tới căn bệnh chàm là sự phản ứng của cơ thể với các tác nhân gây bệnh bên trong như di truyền, cơ địa, tác dụng phụ của thuốc… hoặc tác nhân bên ngoài gồm vi khuẩn, hóa chất, thay đổi thời tiết…
Lưu ý trong chăm sóc da chàm
Theo BS Ngô Thị Ngọc Vân, việc điều trị bệnh chàm hướng đến 3 mục tiêu chính bao gồm:
- Kiểm soát cơn ngứa
- Làm lành da
- Ngăn chặn sự lan rộng tổn thương và hạn chế nhiễm trùng
BS Ngô Thị Ngọc Vân, khoa Da liễu - Thẩm mỹ Da, Bệnh viện Đại học Y Dược TP.HCM, thăm khám và tư vấn cho bệnh nhân. Ảnh: BVCC. |
Để kiểm soát cơn ngứa, các bác sĩ có thể chỉ định người bệnh sử dụng một số loại thuốc điều trị. Tuy nhiên, vị chuyên gia khuyến cáo việc sử dụng thuốc trong thời gian dài có thể gây ra các tác dụng phụ như mỏng da, đục thủy tinh thể và tăng nhãn áp.
“Do đó, người bệnh cần thăm khám và theo dõi bệnh lâu dài ở các cơ sở y tế uy tín để được bác sĩ điều chỉnh thuốc trong trường hợp cần thiết”, BS Vân nói.
Bên cạnh việc sử dụng thuốc, BS Vân nhấn mạnh người bệnh cần chú ý ngăn chặn sự lan rộng tổn thương và nhiễm trùng. Một số phương pháp gồm:
- Không gãi trên vùng da bị chàm: Việc gãi chỉ giúp giảm ngứa tạm thời nhưng lại khiến những tổn thương da nặng hơn. Gãi lên da cũng sẽ kích hoạt một vòng luẩn quẩn: ngứa - gãi - phát ban ngoài da. Đây cũng là yếu tố khiến cho tình trạng bệnh chàm có thể bùng phát. Thay vì gãi, BS Vân gợi ý người bệnh có thể chườm mát để làm dịu da.
- Không sử dụng sản phẩm tẩy tế bào chết dạng hạt hoặc chà sát mạnh với khăn lau cơ thể: Nguyên nhân là chúng có thể gây kích ứng và khiến chàm lây lan. Thay vào đó, chúng ta nên lau khô bằng khăn mềm, đồng thời luôn giữ da ẩm.
- Không tự ý mua thuốc bôi, đắp lá, thuốc theo dân gian, các thuốc có chứa corticoid mà không có chỉ định của bác sĩ: Việc tự ý bôi thuốc có thể khiến chàm lan rộng, nặng thêm và nhiễm khuẩn. Đặc biệt, với các loại thuốc corticoid tự ý dùng dài ngày sẽ có thể khiến da gặp tác dụng phụ như bị nhiễm nấm, teo da, mất màu da.
Ngoài ra, vùng da chàm có thể cải thiện nếu chúng ta giữ cho làn da khỏe mạnh, từ đó ngăn ngừa khô, ngứa, mẩn đỏ một cách tự nhiên.
BS Vân khuyên người bệnh cần chú ý trong quá trình làm sạch da chàm, nên sử dụng nước ấm thay vì nước nóng để không bị khô da. Người bị chàm da cũng nên lựa chọn những sản phẩm cho da được chuyên gia da liễu khuyên dùng, dịu lành và đặc trị cho da chàm.
Đặc điểm của những sản phẩm này thường là không hương liệu, không paraben, không gây kích ứng và không gây bít tắc lỗ chân lông.
“Mọi người nên ưu tiên những sản phẩm chuyên về công dụng dưỡng ẩm, củng cố hàng rào bảo vệ da, hỗ trợ làm lành da hiệu quả hơn”, vị chuyên gia kết luận.
Mục Sức khỏe giới thiệu cuốn Ăn gì không chết. Cuốn sách là một khảo cứu của bác sĩ Michael Greger sau khi ông xem xét tỉ mỉ 15 nguyên nhân hàng đầu dẫn đến chết trẻ ở Mỹ để giải thích tại sao can thiệp dinh dưỡng và lối sống có thể giúp ta khỏe mạnh hơn, ví dụ như mối liên hệ giữa thịt gà và ung thư tuyến tụy, hoặc bệnh tiểu đường và đậu.