Sĩ tử ngồi xe lăn khiến hội đồng thi cảm động
Một mắt, một tay, một chân... hình ảnh Hồ Văn Lai tại trường thi đã khiến bất kỳ ai cũng bồi hồi, cảm phục. Ngay sau buổi thi đầu tiên, nhà trường đã quyết định đặc cách cho em vào đại học.
>> Thí sinh tới phòng thi bằng xe cứu thương
>> Cậu sinh viên nghèo hỗ trợ chỗ ở cho hàng trăm sĩ tử
>> Sĩ tử cao 85cm không thích được đặc cách
Sĩ tử đi “ứng thí” bằng xe lăn
Sĩ tử ngồi trên xe lăn có nghị lực phi thường đến từ tỉnh Quảng Trị này là Hồ Văn Lai (SN 1990), một thí sinh bị thương tật do tai nạn bom mìn. Lai ngồi trên xe lăn với sự giúp đỡ của bố, đã làm nhiều sĩ tử và người nhà tại điểm thi Trường THPT Trần Phú, TP. Đà Nẵng xúc động và cảm phục.
Sĩ tử xe lăn Hồ Văn Lai và bố sau buổi thi chiều 4/7 tại điểm thi Trường THPT Trần Phú |
Để giúp đứa con thực hiện giấc mơ cháy bỏng của mình, bố của Lai - ông Hồ Văn Hanh đã khăn gói từ vùng quê biển nghèo cát trắng gió Lào vượt hành trình gần 20 km lên Bến xe TP. Đông Hà (tỉnh Quảng Trị) để lên xe đò, đi thêm gần 200 km đưa con trai vào Đà Nẵng thực hiện giấc mơ đại học.
Ít ai biết được rằng, để thực hiện được giấc mơ vào đại học cháy bỏng của mình, nhiều năm qua, với nghị lực phi thường của mình, cậu học trò từng là nạn nhân của bom mìn chiến tranh đã đấu tranh, nỗ lực không biết mệt mỏi.
Ông Hồ Văn Hanh đưa sĩ tử xe lăn Hồ Văn Lai về phòng trọ sau buổi thi chiều 4/7 |
“Lai khi ấy đang là học sinh lớp 4 đang cùng với 3 người anh em họ đi chơi đùa trên bãi cát thì giẫm phải bom mìn, 2 trong số đó tử vong tại chỗ, một bị thương nhẹ, còn Lai cũng chịu hậu quả rất nặng.
Mặc dù Lai được người dân địa phương kịp thời đưa vào trạm xá xã Gio Việt cấp cứu trước khi chuyển lên Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Trị, rồi chuyển vào Bệnh viện Trung ương Huế chữa trị, nhưng quả bom ác nghiệt kia đã lấy đi của em gần như cả đôi chân và 1 cánh tay, 1 con mắt... Cánh tay phải còn lại của em cũng bị thương tật hết sức nặng nề”, ông Hanh rơm rớm nước mắt kể.
Để thực hiện được giấc mơ vào đại học cháy bỏng của mình, từ nhiều năm trước đã là một chặng đường dài đầy gian khó mà chỉ với nghị lực phi thường của mình, cậu học trò là nạn nhân của bom mìn chiến tranh ấy đã nỗ lực không biết mệt mỏi để có thể vượt qua. |
Sau 4 năm tích cực chữa trị vật lý trị liệu và luyện tập phục hồi chức năng, Lai đã có thể tiếp tục trở lại trường làng trên xe lăn. Với nghị lực phi thường và kết quả học tập tích cực của mình, Lai được vào học tại Trường THPT Lê Lợi tại TP.Đông Hà, cách nhà gần 20 cây số. Cả 3 năm học Lai đều đạt học lực loại khá.
Chắp cánh cho con vào đại học
Mặc dù cuộc sống gia đình khăn, đang thuộc diện hộ cận nghèo của xã, nhưng ông Hanh vẫn cố gắng nỗ lực lao động và vay mượn ngân hàng để 5 đứa con (3 trai, 2 gái) được ăn học đến nơi đến chốn.
Hiện tại 3 đứa con của vợ chồng ông đã tốt nghiệp đại học. Trong đó có em tốt nghiệp Trường ĐH Thủy sản Nha Trang, đã là kỹ sư chế biến ở Bà Rịa Vũng Tàu, một em tốt nghiệp ĐH Sư phạm, đang là giáo viên cấp 3 ở TP. HCM và một em học Bách khoa Đà Nẵng, hiện làm việc ở Hà Tĩnh.
Lai cho biết ước mơ lớn nhất của em là vào đại học |
Cậu con út (em của Lai) cũng là sinh viên Trường Cao đẳng Công nghệ Việt. Cả 3 người con đã tốt nghiệp vẫn lo làm lụng để có tiền phụ giúp bố mẹ nuôi các em ăn học và trả nợ, nên chưa ai lập gia đình.
“Đứa nào cũng chăm lo học hành nên vợ chồng tôi phải cố gắng chắp cánh ước mơ cho con" - ông Hanh nghẹn ngào nói.
Trong ngày thi đầu tiên, ông Hanh báo tin vui là “sáng nay được một thầy giáo ở Đại học Đà Nẵng cho biết Lai sẽ được xét đặc cách vào đại học”.
Biết được tin này ông hạnh phúc vì ước mơ của con đang thành hiện thực, nhưng cũng ngổn ngang những nỗi lo phía trước về nơi ăn chốn ở, đi lại của con trong những năm tháng sống xa nhà…
“Lai có thể đi lại bằng đôi chân giả trong đoạn đường ngắn, còn lại phải cậy vào xe lăn. Tay của Lai cũng chỉ cử động và làm được những việc nhẹ phục vụ cho cá nhân. Ba năm THPT Lai đã phải thuê nhà trọ học nhưng Lai chưa bao giờ có ý nản lòng và tôi tin và ý chí và nghị lực của con”, ông Hanh cho biết.
An Kỳ
Theo Infonet