Chiều 30/9, TAND TP.HCM mở lại phiên xử vụ ông Lư Quang Vinh kiện Trưởng phòng CSGT đường bộ, đường sắt (Công an TP.HCM) về việc thổi phạt nồng độ cồn sai. Tòa tuyên bác đơn kiện của ông Vinh vì cho rằng CSGT xử phạt ông Vinh là không sai.
Trước đó, tại phiên xử ngày 24/9, tòa chấp nhận hoãn xử theo yêu cầu của luật sư và Viện Kiểm sát.
“Non nghiệp vụ nhưng không sai”
Ông Vinh trình bày tại tòa rằng, đêm 22/1, Đội CSGT Tân Sơn Nhất buộc ông đo nồng độ cồn trong hơi thở. Nhưng qua bảy lần đo, máy đo chỉ thể hiện dòng chữ “Alcolizer LE Tester, S/No 03491035, Slcolizer LE Tester”. Vì vậy, ông đã xin CSGT cho lấy xe và giấy phép lái xe ra về nhưng CSGT không giải quyết mà buộc ông phải ký vào biên bản chưa ghi nồng độ cồn.
Ông Vinh không đồng ý ký vào biên bản thì CSGT nổ máy xe ông chạy về hướng sân bay Tân Sơn Nhất mà không giao cho ông bất kỳ biên bản nào. Hôm sau, ông đến trụ sở Đội CSGT Tân Sơn Nhất mới biết mình có một bản đo vi phạm nồng độ cồn và buộc phải ký vào. Cùng ngày, ông đã khiếu nại đến đội trưởng Đội CSGT này nhưng không được giải quyết.
Ông khởi kiện yêu cầu tòa hủy quyết định xử phạt vi phạm hành chính của CSGT và bồi thường thiệt hại các khoản như tiền phạt 750.000 đồng, phí giữ xe trong 109 ngày, tiền xe ôm đi lại trong những ngày xe bị giữ và tước bằng lái, tổng cộng hơn 23 triệu đồng.
Ngược lại, đại diện của trưởng phòng CSGT đường bộ, đường sắt khẳng định không thể có việc thổi bảy lần không cho ra kết quả nên không chấp nhận các yêu cầu của ông Vinh.
Bởi thời điểm lúc xử phạt ông Vinh là cao điểm trong đợt chống tội phạm vào buổi tối. Việc xử lý người có nồng độ cồn là rất khó nên CSGT rất hạn chế làm. Tuy nhiên, vì ông Vinh có vi phạm nên CSGT mới tiến hành kiểm tra.
Trả lời đại diện VKS, đại diện người bị kiện thừa nhận trong trường hợp này CSGT có “non nghiệp vụ, chứng cứ xác định vi phạm chưa chắc”. Ngoài ra, người ký quyết định xử phạt là phó trưởng phòng CSGT đường bộ, đường sắt, theo luật là không đúng thẩm quyền nếu không có ủy quyền. Về việc này, đại diện người bị kiện cho biết “có thể bổ sung sau”.
“CSGT đo độ cồn và xử phạt đúng”
Tranh luận tại tòa, ông Vinh khẳng định người bị kiện không chứng minh được biên bản nồng độ cồn mà CSGT dùng để làm căn cứ xử phạt có trước hay sau khi sự việc xảy ra. Quyết định ủy quyền mà người bị kiện cung cấp là ngày 29, trong khi quyết định xử phạt ký ngày 23, nghĩa giấy ủy quyền có sau.
Ngược lại, bên bị kiện khẳng định về nội dung và hình thức trong việc xử phạt là không sai luật định.
Cuối cùng, HĐXX nhận định mẩu test do người khởi kiện cung cấp chỉ có mã số máy, không có đầy đủ các thông số kỹ thuật chi tiết như phía bên người bị kiện dùng để xử phạt. Đồng thời, tại phiên tòa người bị kiện cũng thao tác máy đưa ra bản test gồm các thông số kỹ thuật đầy đủ. Mẩu test mà bên bị kiện đưa ra có thời gian và địa điểm phù hợp với diễn biến sự việc.
Tòa cho rằng, dựa vào bản khai của bên bị kiện cùng sự xác định của hai người làm chứng đã có cơ sở xác định ông Vinh tự ý bỏ đi, không phải như ông trình bày.
Theo kết quả test, việc xử phạt ông là đúng và mức hình phạt phù hợp theo quy định. Tại thời điểm vi phạm, CSGT phải áp dụng Nghị định 71 của Chính phủ xử phạt nhưng việc CSGT áp dụng cùng lúc hai nghị định 34 và 71 thì cần rút kinh nghiệm. Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng đến vụ án.
Từ đó, tòa bác yêu cầu của ông Vinh về việc hủy quyết định xử phạt cũng như các yêu cầu đòi bồi thường.
Sau phiên tòa, ông Vinh cho biết sẽ kháng cáo.