Ngày 6/7, mạng xã hội xuất hiện clip ghi lại cảnh nam thanh niên bị chém đứt lìa bàn tay tại một tiệm cắt tóc thuộc phường Quảng Thịnh, TP Thanh Hóa (tỉnh Thanh Hóa).
Sau khi gây án, nghi phạm đã tới trụ sở công an đầu thú. Công an TP Thanh Hóa đang điều tra làm rõ sự việc.
Với mức độ thương tật của nạn nhân, nghi phạm có thể đối diện tội danh và tình tiết định khung nào?
Hình ảnh hiện trường được camera ghi lại. Ảnh cắt từ clip. |
Theo luật sư Trần Xuân Tiền (Trưởng Văn phòng luật sư Đồng Đội), căn cứ thông tin hiện có, có thể thấy hành vi chém người của nam thanh niên có dấu hiệu của tội Cố ý gây thương tích theo Điều 134 Bộ luật Hình sự 2015. Cơ quan chức năng sẽ tiến hành giám định mức độ thương tật của nạn nhân, từ đó áp dụng tình tiết định khung phù hợp đối với nghi phạm.
Trích dẫn quy định tại Thông tư 22/2019/TT-BYT của Bộ Y tế, luật sư cho biết thương tích của nạn nhân có thể thuộc nhóm thương tật quy định tại Mục VI, Chương 7 Thông tư này. Cụ thể, với trường hợp cụt mất năm ngón tay hoặc vết cắt rộng tới xương bàn tay, tỷ lệ thương tật của nạn nhân sẽ rơi vào khoảng 47-50%.
Ngoài ra, Thông tư 28/2013/TTLT-BYT-BLĐTBXH của Bộ Y tế, Bộ Lao động Thương binh và Xã hội cũng quy định mức độ tổn thương đối với trường hợp này là 47-50%.
Như vậy, kết quả giám định thương tật của nạn nhân nhiều khả năng sẽ nằm ở khoảng 31% đến dưới 60%. Theo quy định tại khoản 2, Điều 134 Bộ luật Hình sự 2015, nếu tỷ lệ thương tật của nạn nhân nằm ở mức này, khung hình phạt với người phạm tội sẽ là 2-6 năm tù.
Trường hợp hành vi thuộc tình tiết định khung "có tính chất côn đồ hoặc dùng vũ khí nguy hiểm", khung hình phạt áp dụng sẽ là 5-10 năm tù theo quy định tại khoản 3, Điều 134 Bộ luật này.
Trường hợp này, với việc sử dụng hung khí nguy hiểm chém đứt lìa tay nạn nhân, nghi phạm có khả năng sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự theo khoản 3, Điều 134 Bộ luật Hình sự 2015 với mức án tối đa là 10 năm tù.
Ngoài ra, người gây án còn phải bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm cho nạn nhân và gia đình. Mức độ bồi thường do các bên thỏa thuận, dựa trên những chi phí phát sinh trên thực tế và căn cứ Điều 590 Bộ luật Dân sự 2015.