Viết cho người đàn ông đi ngang qua đời em
Vậy là mình đã chia tay sau hai tháng ngắn ngủi yêu nhau. Thời gian đó tuy không dài nhưng cũng đủ làm cho em phải buồn, phải khóc và suy nghĩ về anh rất nhiều, vì trong tình yêu em cũng như bao người con gái khác quá mỏng manh và yếu đuối.
Ảnh minh họa
Anh đã đến và ra đi nhẹ nhàng để lại trong em những vết thương và nỗi buồn sẽ còn in dấu mãi.
Khi mình mới quen nhau, em nhớ anh đã nói với em rằng: ”Tình yêu thật khó nói, khi tình yêu đến, nếu là chân thật thì mình cứ nhận, đừng để nó vuột qua khỏi tầm tay, để rồi khi đó cả hai sẽ phải hối tiếc”. Và thế là em đã yêu anh, yêu con người hiền lành cùng đức tính chịu khó của anh, luôn biết nghĩ cho gia đình. Tuy chỉ mới quen nhau, nhưng em đã rất tin tưởng ở anh. Anh từng nói với em nhiều điều, điều mà em nhớ nhất là: Anh yêu em, anh sẽ không bao giờ rời xa em dù cho có bất cứ chuyên gì xảy ra”. Tại sao em lại có thể tin vào những lời trót lưỡi đầu môi của anh như vậy nhỉ? Để giờ đây em đau đớn nhận ra rằng: dù không có chuyện gì xảy ra, anh vẫn có thể rời xa em.
Như có linh cảm báo trước, em và anh quen nhau nhưng sao em cảm thấy bất an lắm. Theo suy nghĩ của em, trong toán học em và anh giống như hai đường thẳng song song vậy, sẽ không bao giờ gặp nhau tại một điểm. Và hai đường thẳng đó là em và anh, là hai con người, hai tính cách, hai suy nghĩ không thể nào hòa hợp thành một được, và chắc chắn rằng mình sẽ mãi đi trên hai đường thẳng song song đó phải không anh?
Anh bắt đầu vô tình, lạnh lùng, ít nhắn tin, và cũng ít quan tâm đến em hơn. Ngày xưa anh vui vẻ gọi điện, nhắn tin chỉ để được chở em đi chơi, vậy mà bây giờ ngược lại hẳn. Em buồn lắm, em nhắn tin, gọi điện rủ anh thì chỉ phũ phàng nhận lại sự hời hợt vô tình từ anh: “Anh mệt, để hôm khác nhé!”. Không biết từ lúc nào anh xem em như là người xa lạ, em bất giác nhận ra những thay đổi nơi anh, và chính sự nhạy cảm của con gái cho em biết rằng anh đã yêu một người khác. Từng ngày, từng giờ em trông chờ tin nhắn của anh, nhưng khi nhận được tin nhắn rồi thì em lại không dám đọc, vì hồi hộp và lo sợ anh sắp nói điều gì đó chia ly. Và đúng suy đoán của em, anh đã nhắn tin: ”Anh và em không hợp nhau, mình kết thúc đi em, anh xin lỗi”. Câu nói đó của anh làm tim em đau thắt lại, em không muốn đó là sự thật và em không chấp nhận điều đó.
Sau nhiều lần em và anh chia tay nhau rồi níu kéo, em đã cố gắng níu giữ lại những gì không phải của mình, không thuộc về mình và em đã quá mệt mỏi, không còn đủ sức để giữ tình yêu của anh. Em biết lần này em không còn lý do nào và anh cũng không cho em cơ hội nào để níu kéo anh nữa. Dù không hề muốn nhưng em tự nhủ rằng em phải cố quên anh thôi, tập sống không có anh bên cạnh. Cuối cùng thì điều tồi tệ lại xảy ra với em đúng vào ngày 14/2, ngày mà những cặp đôi được hạnh phúc bên nhau. Vậy mà em… Một Valentine buồn và cô đơn!
Hôm đó, các đồng nghiệp của em, cũng là bạn của anh, họ tổ chức một bữa tiệc ăn uống nhỏ rủ em tối lên chơi. Dường như mọi người đã nhận ra sự kỳ lạ giữa em và anh, nhưng đương nhiên anh vẫn là khách mời. Buổi tối em được một người bạn thân chở đi chơi, em cũng nhận được một hộp socola đặc biệt từ người bạn đó. Dù đi chơi với người ta nhưng em vẫn chờ đợi, vẫn hy vọng anh sẽ nhắn tin và sẽ qua đón em đi cùng đám bạn. Nhưng em đâu ngờ rằng lúc đó anh đang hạnh phúc bên người khác. Tối hôm đó, anh vẫn đến dự buổi tiệc với những người bạn của em, nhưng người đi bên cạnh anh đã không còn là em nữa rồi, mà là một người con gái khác thay thế em. Dù biết trước anh và em có vấn đề, nhưng có lẽ anh đã làm mọi người bất ngờ đó. Anh tự hỏi lương tâm mình có day dứt không khi làm như vậy? Lỡ như buổi tiệc đó có em thì như thế nào đây, anh có tàn nhẫn với em quá không? Bạn của em sẽ xem thường anh và tội nghiệp em. Em không muốn mọi người thương hại mình! Đây có phải là lời chia tay anh dành cho em không?
Em thật sự bị sốc, và cũng vì điều đó đã làm thay đổi hết tất cả những suy nghĩ của em về anh, làm tắt lịm những hy vọng mong manh nhất. Nhưng em thầm cảm ơn cái sự thật phũ phàng kia, nó làm cho em mạnh mẽ hơn và hiểu ra rằng anh không xứng đáng để em yêu và quan tâm nữa. Em không thể trách anh được, đó cũng một phần là do lỗi của em vì em đã không yêu anh theo đúng cách anh muốn, và ”em không yêu anh hết lòng” như chính anh đã từng nói.
Ừ thì cũng phải để người khác thay thế em yêu anh chứ. Em không thể ích kỉ và càng không thể trách anh là người đàn ông phản bội được. Em yêu anh mà vô tâm quá, không hiểu được anh cần gì và muốn gì? Dù sao thì em cũng mong người đó sẽ hiểu anh, sẽ thay em quan tâm anh và sẽ yêu anh nhiều hơn là em. Em chúc cho hai người mãi mãi hạnh phúc. Anh hãy giữ lấy tình yêu của anh nhé! Và bây giờ đây em biết em sẽ không bao giờ quên anh, người đã đi ngang qua cuộc đời em, nhưng em sẽ thôi không nhớ anh nữa, mà đặt anh vào một góc nhỏ trong trái tim mình, để xem đó như là một ký ức đẹp!
Nhật Yên
Theo Infonet