Nỗi lo lắng khi thuê trọ chung chủ của tôi tan biến kể từ ngày sống cùng hai anh chị chủ nhà cách đây 2 năm.
Minh họa: Hina |
Nghe tin anh trở thành F0, cả tôi và chị đều sốt sắng. Anh chuyển lên phòng đối diện tôi để tự cách ly. Còn chị vừa trông con nhỏ, vừa nấu nướng rồi mang tận cửa phòng cho chồng.
Vì bận rộn công việc, tôi chẳng giúp được gì nhiều, chỉ âm thầm rửa chén giùm chị. Tôi sẵn lòng xuống tầng trệt dùng nhà vệ sinh, nhường lại phòng trên tầng cho anh chủ trọ.
Thế nhưng, tôi lại được quan tâm, săn sóc không kém bệnh nhân Covid-19.
Mỗi ngày, anh chị chủ trọ đều nhắn tin hỏi thăm, nhắc nhở tôi sát khuẩn và ăn thêm trái cây để bổ sung vitamin. Ngoài việc chuẩn bị thuốc men sẵn cho tôi, chị còn cẩn thận dặn dò tôi phải bật nước nóng trước khi tắm gội.
Nhớ lại lần tôi ốm trước đó, hai anh chị cũng sốt ruột không kém. Anh chủ trọ chạy xe chở tôi tới bệnh viện, còn chị chăm sóc tôi từng bát cháo, viên thuốc. Đối với tôi, họ không khác người thân trong gia đình.
Có lẽ nhờ sự chu đáo của vợ chồng chủ trọ, kết quả xét nghiệm Covid-19 của tôi luôn âm tính. Anh chủ trọ cũng sớm bình phục sau 2 tuần nhiễm virus.
Sau khi nhận tin vui, tôi liền mua cam biếu anh chị để bồi bổ sức khỏe. Thế nhưng, chị chủ trọ từ chối.
“Em lo cho em đi, dịch bệnh giờ phức tạp lắm. Em ăn uống nhiều vào còn có sức khỏe”, chị dặn dò.
(Huyền Trân, 23 tuổi, TP.HCM)