Chiều 5/4, sau hai ngày xét xử, TAND TP.HCM tuyên ông Phan Minh Anh Ngọc (cựu Tổng giám đốc Công ty Tài chính TNHH MTV cao su Việt Nam) tù chung thân về tội Tham ô tài sản theo Khoản 4 Điều 353 Bộ luật Hình sự.
Tổng hợp hình phạt bản án tháng 11/2018 TAND TP.HCM tuyên phạt bị cáo 22 năm tù, buộc bị cáo phải chấp hành hình phạt chung hai bản án là chung thân.
Tòa phạt bị cáo Phan Long Hải Âu (nguyên Tổng giám đốc Công ty TNHH Minh Hằng) 20 năm tù, Nguyễn Anh Tuấn (nguyên Phó tổng giám đốc Công ty TNHH Minh Hằng) mức án 12 năm tù về cùng tội danh trên.
Bốn cựu cán bộ, nhân viên RFC bị cáo buộc tội Vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của tổ chức tín dụng bị phạt mức án từ 5 năm đến 26 năm tù.
Bị cáo Phan Minh Anh Ngọc tại tòa. Ảnh: D.T. |
Cáo trạng thể hiện, năm 2010, Phan Long Hải Âu khi còn là Trưởng phòng giao dịch số 3 RFC đã cùng nhiều người góp vốn vào Công ty Minh Hằng và giữ chức Tổng giám đốc. Doanh nghiệp này được UBND tỉnh Đắk Lắk cho phép trồng thí điểm 100 ha cao su trên tổng diện tích 983 ha đất được thuê. Với hạn mức này Công ty Minh Hằng được vay vốn tối đa 8,4 tỷ đồng của RFC.
Tuy nhiên, do cần tiền sử dụng vào mục đích cá nhân, Hải Âu đã bàn với Phan Minh Anh Ngọc, Tổng giám đốc RFC (bác ruột Hải Âu) sử dụng pháp nhân Công ty Minh Hằng nhằm nâng khống hạn mức được phép trồng cao su lên 780 ha để làm hồ sơ vay, chiếm đoạt tiền của RFC. Vì cần tiền nên ông Ngọc đồng ý.
Để thực hiện kế hoạch, Hải Âu bổ nhiệm Tuấn (bạn Hải Âu) làm Phó tổng giám đốc Công ty Minh Hằng, chỉ đạo người này lập khống hồ sơ, phương án kinh doanh vay tiền của RFC.
Tổng cộng, ông Ngọc đã duyệt giải ngân cho Công ty Minh Hằng hơn 58 tỷ đồng thông qua 16 khế ước. Hải Âu sử dụng hơn 11,7 tỷ đồng vào việc đầu tư trồng cao su, còn lại 46,6 tỷ chia cho Ngọc 7,3 tỷ đồng.
Cơ quan điều tra xác định bị cáo Phan Minh Anh Ngọc có vai trò quyết định, cùng bị cáo Hải Âu chiếm đoạt số tiền trên, đồng thời gây thiệt hại 102 tỷ cho RFC (bao gồm lãi suất). Các cán bộ, nhân viên tín dụng của RFC biết hồ sơ vay của Hải Âu không đủ điều kiện nhưng vẫn ký trình cấp trên phê duyệt.
Tại tòa, các bị cáo thừa nhận hành vi như cáo trạng truy tố. HĐXX nhận định bị cáo Ngọc có vai trò quyết định việc cho vay, hành vi của bị cáo Ngọc gây nguy hiểm xã hội, có động cơ vụ lợi cá nhân, trực tiếp xâm phạm đến sở hữu, hoạt động của cơ quan Nhà nước, tổ chức trong lĩnh vực quản lý tài chính.
Theo HĐXX, các bị cáo chiếm đoạt tài sản giá trị 1 tỷ đồng trở lên là tình tiết tăng nặng. Bị cáo Ngọc là người quản lý trực tiếp, vai trò quyết định việc cho vay đã lợi dụng chức vụ quyền hạn để chiếm đoạt tài sản, nên phải chịu trách nhiệm chính với mức hình phạt cao nhất. Bị cáo Hải Âu có vai trò đồng phạm, cùng bàn bạc, trực tiếp lập hồ sơ, chỉ đạo Tuấn chiếm đoạt tiền.
Cũng theo HĐXX, quá trình xét xử công khai tại tòa, các bị cáo thay đổi lời khai. Tuy nhiên, căn cứ vào tài liệu, chứng cứ tại cơ quan điều tra đã chứng minh các bị cáo chủ động ngay từ đầu để chiếm đoạt tiền. Sau khi xem xét, HĐXX quyết định tuyên bản án trên.