Đến Côn Đảo tìm sự quên lãng
Chỉ có ở Côn Đảo ta mới có được sự vắng vẻ và yên tĩnh cần thiết cho một kỳ nghỉ, dù đi một mình hay có đôi. Ở đây không có các dịch vụ du lịch thường thấy, nên ta có thể hoà mình một cách thật sự vào thiên nhiên.
Bình minh Côn Đảo. |
Côn Đảo đón tôi với một bầu không khí tràn ngập những hương vị biển. Mở cửa kính chiếc xe coater sập xệ của khu resort Sài Gòn Côn Đảo, bạn sẽ có gió biển mang vị mặn của muối, mùi ngai ngái của rừng theo chân bạn trên suốt quãng đường khoảng 12 km về trung tâm thị trấn. Côn Đảo là sự hoà trộn giữa quá khứ và hiện tại, giữa những chứng tích về sự man rợ của con người và thiên nhiên tuyệt mỹ.
Thị trấn Côn Đảo rất nhỏ, kể hết cả dân và lực lượng vũ trang thì chỉ có 5.000 người mà thôi, không bằng một phường của TP HCM. Chính vì ít dân nên người Côn Đảo có những thứ mà người trong đất liền có mơ cũng không có. Những con đường sạch sẽ đáng kinh ngạc và vắng. Thật hiếm khi thấy một chiếc xe hơi hay hàng đoàn xe máy. Không cảnh sát giao thông, không kẹt xe, không khói bụi hay ồn ào. Thị trấn mơ màng dưới bóng những cây bàng cổ thụ và những bờ tường rêu phong. Con đường đẹp nhất Côn Đảo là đường Tôn Đức Thắng chạy dọc ven biển, với hàng cây bàng có tuổi hàng trăm năm ngăn cách một bên là các khu nhà nghỉ khách sạn và một bên là bãi biển tuyệt đẹp. Sáng sớm và chiều tà là những lúc ta thấy con đường có thưa thớt người tập thể dục buổi sáng hay hóng gió biển. Nơi đây giống như một con đường dành cho người đi bộ. Không hàng rong, không ồn ào. Nếu bạn có một chai rượu và nằm ngắm bầu trời đêm Côn Đảo với muôn ngàn vì sao trên nền trời đêm đen thẫm thì thành phố và những lo toan sẽ lùi xa và hư ảo. Cuộc sống ở đây chỉ có những gì tối cần thiết trong một khung cảnh thiên nhiên mỹ lệ .
Nếu nghĩ rằng ra Côn Đảo sẽ được ăn hải sản thoải mái thì bạn đã nhầm to. Côn Đảo chỉ có 57 hộ dân làm nghề chài lưới và mang tính tự cung tự cấp, nên rất khó để có được một bữa ăn hải sản đúng nghĩa. Có thể mua được hải sản ngon ở bến đầm nhưng khó tìm nơi chế biến, vì ở Côn Đảo không có một nhà hàng nào tạm được. Chỉ duy nhất có quán Tư kỳ là nơi có bể nuôi hải sản tươi sống, nhưng cũng rất ít loại. Quán Dê Lang Thang ở sau kho bạc là một địa chỉ nên đến vì bạn có thể thưởng thức thịt dê xịn và thịt heo mọi. Ở Côn đảo còn một thứ cũng hiếm là rau xanh. Chỉ có rau muống và rau mùng tơi là những thứ trồng được trên đảo. Cũng hơi ngộ ngộ nếu bạn ăn lẩu sườn dê với rau muống.
Côn đảo có một đặc sản là nhân hạt bàng, gói thành từng gói bán cho du khách. Ai cũng khen ngon và nhiều người thậm chí còn không biết đó là cái gì. Nếu bạn mua về làm quà thì đó là một thứ đặc biệt nên mua. Để đi chơi xa, bạn có thể mướn xe máy cả ngày và không cần đổ xăng, còn đi trong thị trấn thì chẳng có nơi nào xa quá mà không đi bộ được. Nếu lỡ xe hỏng, bạn cứ để xe đó và đi về, sẽ có người đến lấy sau. Xe để ngoài đường không cần khóa. Ở đảo có cafe, có quán chè có TV DTH nhưng những thứ đó không quan trọng khi bạn đến Côn Đảo để tìm sự quên lãng. Có một nơi không thể bỏ qua là hồ An hải. Một hồ nước ngọt quanh năm có nước và phủ đầy hoa súng. Sáng sớm hoa súng nở đầy mặt hồ rất đẹp.
Côn Đảo chỉ có 3 hay 4 nhà nghỉ là có thể ở được. Điều kiện phòng thì chỉ ở mức tối thiểu, dù mang tên resort. Ở Côn đảo đang có hai dự án đang xây dựng: Sài Gòn Côn Đảo Resort mới và Evason Hideaway.
Biển luôn là người bạn đồng hành với chúng ta trong suốt những ngày ở Côn Đảo. Bao quanh quần đảo là những rạn san hô và bãi biển nông, chính vì vậy mà cát của Côn Đảo cũng là loại cát mịn và có màu trắng khác Nha trang hay Cam Ranh. Những ngày nắng đẹp, đi thuyền trên rạn san hô quanh hòn Bảy Cạnh cho ta cảm giác như đang bơi trên một bể cá khổng lồ. Tất cả mọi thứ bạn cần chỉ là biết bơi và một chiếc kính lặn loại tốt. Khi đó ta đã có thể khám phá thế giới đầy màu sắc của vùng biển san hô với hàng đàn cá nhiều màu sắc và những con sao biển hay san hô sống. Vùng biển quanh Côn Đảo trực thuộc vườn Quốc gia nên được bảo vệ nghiêm ngặt, cấm đánh bắt và neo đậu tàu thuyền. Không có ở đâu bạn có thể tìm thấy những bãi biển sạch như ở Côn Đảo với nước biển xanh màu ngọc bích. Muốn thăm quan các đảo lân cận ta phải xin phép Vườn quốc gia, thủ tục cũng đơn giản.
Đi chơi đảo, ta phải mướn tàu và có nhiều tuyến khác nhau, tuỳ mình lựa chọn nhưng còn tuỳ thuộc vào lượng khách mà có tàu hay không. Nếu bạn là người ham mê câu cá thì Côn Đảo là một nơi để bạn thỏa mãn niềm đam mê. Có dịch vụ thuê thuyền buổi tối ra biển câu mực, hay thậm chí bạn chỉ cần ngồi ở cầu tàu 914 cũng có thể câu được mực. Dọc con đường vòng quanh đảo ta hay thấy những lối mòn đi xuống biển, đó là nơi dành cho những người câu cá. Tại mũi Cá Mập người ta thường thả câu để câu cá mập. Ra bến Đầm là bến cảng chính của Côn Đảo, có thể mua được hải sản tươi của các thuyền đánh bắt xa bờ ghé Côn đảo.
Côn Đảo có ba bãi tắm tuyệt đẹp. Điều đặc biệt là bạn sẽ không có dù hay ghế bố. Nói ngắn gọn là tuyệt đối không có dịch vụ, một điều bạn không thể tìm thấy ở những nơi khác. Bãi biển đầu tiên và cũng là nơi bạn làm quen với sóng nước Côn đảo chính là bãi biển dọc theo đường Tôn Đức Thắng. Đây một bãi biển nông và không có sóng. Sáng sớm và chiều tối có nhiều du khách tắm ở bãi biển này.
Chỉ cần bước qua đường Tôn Đức Thắng là tới Bãi L ò Vôi ở khu vục nghĩa trang hàng Keo. Khi nước triều xuống, bãi cát trải dài ra biển hàng km và rất sạch. Ngồi trong rừng dương cổ thụ nghe tiếng gió rì rào làm ta nhớ lại bãi sau của Vũng tàu thời xưa. Bãi Đầm Trầu được coi là bãi biển đẹp nhất Côn Đảo nhưng đường hơi khó đi. Từ đường chính đến sân bay Cỏ Ống có một lối mòn khoảng 1 km dẫn ra bãi biển với bãi cát min hình vòng cung. Hai đầu là những ghềnh đá có rất nhiều hào. Có một con suối nhỏ chảy ra biển. Lội ngược dòng lên thượng nguồn cũng là một trải nghiệm thú vị. Ngắm bình minh từ mũi Ta Bê hay hoàng hôn từ bãi Nhát là những việc mà ta không thể bỏ qua khi đến Côn Đảo.
Hồ An Hải. |
Những con đường rợp bóng bàng cổ thụ |
Đêm Côn Đảo. |
Biển xanh cát trắng. |
Nơi lặn ngắm san hô hòn Bảy Cạnh. |
Mũi Tà Bê, nơi lý tưởng nhất để ngắm bình minh. |
Bãi Đầm Trầu. |
Bãi Lò Vôi. |
Theo Leoquangvn