Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

#FORMAT

Lần đầu đi tìm việc, đối thủ của tôi toàn từ RMIT, Ngoại thương

Một năm sau khi tốt nghiệp, thực tập vài nơi, trải nghiệm, học thêm kỹ năng, du lịch đây đó, tôi quyết định đi tìm việc.

Cach tim viec,  phong van xin viec,  RMIT,  Ngoai thuong anh 1Cach tim viec,  phong van xin viec,  RMIT,  Ngoai thuong anh 2

Một năm sau khi tốt nghiệp, thực tập vài nơi, trải nghiệm, học thêm kỹ năng, du lịch đây đó, tôi quyết định đi tìm việc.

Cach tim viec,  phong van xin viec,  RMIT,  Ngoai thuong anh 3Cach tim viec,  phong van xin viec,  RMIT,  Ngoai thuong anh 4
Cach tim viec,  phong van xin viec,  RMIT,  Ngoai thuong anh 5

Hành trình rải CV khá đơn giản, tôi chỉ khoanh vùng một vài công ty tiềm năng, tìm hiểu họ cần gì, thể hiện ra thứ mình có.

Một vài kỹ năng khác như làm báo cáo, tìm hiểu thị trường, mạng xã hội, trình bày trước đám đông... tôi đã có sẵn.

Tôi nhẹ nhàng vượt qua vòng hồ sơ, phỏng vấn online, làm bài test đầu vào.

Tới vòng trao đổi trực tiếp về công việc, mọi chuyện không còn đơn giản như vậy nữa. Trước cửa phòng phỏng vấn, tôi nhận ra xung quanh mình, các đối thủ đều đến từ các trường đại học lớn, chủ yếu là RMIT, Ngoại thương, Kinh tế Quốc dân. Nhiều bạn còn là du học sinh về từ Anh, Đức, Hàn Quốc.

Còn tôi, tôi chỉ là một sinh viên tốt nghiệp đại học hạng trung. Trường tôi học không có tên tuổi, còn dễ bị nhầm với vô số ngôi trường khác. Dường như các ứng viên đều quen biết nhau. Họ trò chuyện rôm rả về một vài chủ đề hot, như trái phiếu, blockchain, Elon Musk. Ai cũng thoải mái, tự do, vui vẻ, không mang chút vẻ bồn chồn, lo lắng.

Lúc đó, tôi bất giác túa mồ hôi, bụng sôi quặn lên. Cảm giác bất an nhanh chóng chiếm lấy tôi. Tất cả những thứ chuẩn bị sẵn trong đầu, sự tự tin vốn có của tôi bay sạch.

Nhanh chóng, tôi vào toilet, đóng cửa, hít một vài hơi, cắm tai nghe một bản nhạc quen thuộc.

Tôi chợt xấu hổ vì sự tự ti vô lý của mình. Có thể tôi không học một ngôi trường lớn, nhưng tôi có nhiều kỹ năng, kinh nghiệm, có thể sử dụng 2 ngoại ngữ, tiếng Anh, tiếng Hàn, và đã bỏ ra gần 1 năm tìm hiểu bản thân sau khi tốt nghiệp. Hôm nay, tôi đến đây với vị thế ngang bằng tất cả các ứng viên khác.

Sau khoảng 5 phút, tôi dần lấy lại bình tĩnh.

Sau khi xốc lại tinh thần, tôi trở lại hàng ghế chờ, tập trung vào một vài điều khiến bản thân thoải mái, chờ tới lượt mình vào phòng phỏng vấn.

Đúng như mong đợi, tôi có một buổi trò chuyện khá thoải mái với nhà tuyển dụng. Sau phần trao đổi bằng tiếng Việt, tôi trình bày thêm khoảng 15 phút bằng tiếng Anh. Những ngày tháng đi thực tập không hề phí phạm khi tôi có thể chia sẻ trơn tru một quy trình quảng cáo sản phẩm mới, giả định thuyết phục khách hàng lựa chọn phương án của mình.

Tôi cũng khiến người phỏng vấn cảm thấy thú vị khi kể về quãng thời gian 3 tháng đi du lịch bụi vào Nam, ra Bắc để refresh sau 4 năm học và tìm hiểu xem thực sự mình muốn trở thành người như thế nào.

Nhìn lại chính mình lúc đó, tôi biết mình đã có một bài học lớn về việc đánh giá thấp bản thân, coi nhẹ những thứ mình có. Cuộc sống cũng như công việc, đâu phải một cuộc giành giật, mà luôn bắt đầu từ nội lực và năng lực.

Sau này, khi đã đi làm, tôi luôn cố gắng định vị chính mình để tìm thấy vị trí phù hợp và yêu thích. Cô gái trong tôi giờ đây sẽ không cho phép mình run rẩy, sợ hãi vì những chuyện nhỏ như 3 năm trước.

(Minh Huyền, 25 tuổi, hiện làm trong lĩnh vực bất động sản, ngụ Bình Tân, TP.HCM)

Nghề quản lý như làm bia đỡ đạn cho KOL

Kendall Nguyễn cho biết không chỉ đại diện cho KOL về mọi mặt, người quản lý còn phải giúp họ giải quyết sự cố, gánh vác các tin đồn ập đến.

Hà Thư

Bạn có thể quan tâm