Nhiếp ảnh gia Franck Bohbot luôn nhớ về lần đầu tiên anh bước chân vào Blipsy Bar trên Đại lộ N. Western, ở Koreatown, Los Angeles, bang California (Mỹ).
Lúc đó, “tôi cảm thấy mình như một thiếu niên từ thập niên 80, đến đây để thoát khỏi sự ồn ào của đám đông Hollywood”, anh kể lại.
Franck Bohbot hòa mình vào bầu không khí cổ điển đầy tâm trạng trong quán, nhìn mọi người mua đồ uống giá rẻ và hoài niệm khi thấy máy giải trí hoạt động bằng tiền xu: Ms. Pac-Man, Gun Fight, Track & Field, Paperboy.
Đó cũng là khi ý tưởng về dự án mà sau này sẽ trở thành “nỗi ám ảnh" cuồng nhiệt của Bohbot nhen nhóm.
Anh chộp lấy chiếc Leica nhỏ của mình và bắt đầu chụp trong bóng tối với khẩu độ mở rộng.
Anh mô tả bức tường Blipsy Bar treo đầy thú nhồi bông, quầy bar chứa đầy đồ dùng và đồ chơi theo phong cách vintage. Quán có một sàn nhảy và đèn disco.
“Theo cách nào đó, những người xung quanh tôi cũng đến đây để thoát khỏi thực tại, để đắm mình vào không gian khác mà vẫn mang lại cảm giác chân thực, thay vì thế giới ảo", anh chia sẻ với New York Times.
Bohbot đã chụp được vài bức ảnh trước khi người phục vụ quầy bar tiến tới yêu cầu dừng lại.
"Anh ấy nói: ‘Chào anh, không được chụp hình ở đây nữa”, Bohbot cho hay.
Game thùng (hay còn gọi là game Arcade) là dạng trò chơi được chơi trên một loại máy giải trí sử dụng đồng xu, từng là tuổi thơ của rất nhiều người.
Mặc dù lớn lên tại Pháp, từ lâu Bohbot đã quan tâm đến nền văn hóa Arcade ở Nhật Bản và Mỹ.
Niềm đam mê này một phần đến từ thước phim mà anh được xem hồi bé. Bohbot đã thấy những nơi trên được mô tả trong bộ phim nổi tiếng, từ “Jaws” và “Terminator 2” đến “Back to the Future Part II” và “Ferris Bueller's Day Off”.
Mỗi khi nhìn thấy game thùng, Bohbot sẽ nhớ lại những trải nghiệm thời thơ ấu - khi anh, một mình hoặc cùng bạn bè, săn lùng trò chơi điện tử Street Fighter hoặc Pac-Man, hay quên ăn quên ngủ chơi điện tử tại nhà: Atari, Nintendo, Sega.
Khi mới đến Los Angeles vào năm 2018, Bohbot từng bị choáng ngớp và thấy khó khăn để hiểu thành phố này.
“Tôi chưa từng dành thời gian ở một nơi nào có diện tích rộng lớn như vậy”, anh kể lại.
Việc thăm và quay lại những phòng trò chơi điện tử của thành phố sau đó đã mang lại cho anh hướng tiếp cận mới để khám phá - đầu tiên trong phạm vi của thành phố, và sau đó là các thị trấn ven biển cùng sa mạc ở quận Cam và Riverside.
Bohbot cũng bị thu hút bởi sự đa dạng của con người và môi trường xung quanh.
“Mỗi trò chơi điện tử thu hút đám đông khác nhau, từ những người đi nghỉ dưỡng ở biển, đi bar cho đến game thủ nghiêm túc. Bầu không khí cũng khác nhau, từ sáng sủa, ngăn nắp, gọn gàng đến tối tăm, u ám, bí mật”, anh mô tả lại.
Game thùng cùng các không gian chơi game khác có lịch sử lâu dài và phức tạp tại Los Angeles.
Vào năm 1939, thành phố ở Mỹ đã cấm một loạt trò chơi này, bao gồm cả trò pinball và máy gắp. Họ tuyên bố chúng gây phiền toái trong không gian công cộng.
Các bức ảnh lưu trữ cho thấy một số máy chơi thậm chí bị giới chức thành phố phá hủy.
Mãi đến năm 1974, khi Tòa án Tối cao California tuyên bố pinball là trò chơi đòi hỏi kỹ năng hơn là yếu tố may rủi, lệnh cấm mới được bãi bỏ.
Ngày nay, các trò chơi điện tử như trên tiếp tục phải đối mặt với áp lực từ vấn đề khác. Việc bảo dưỡng những máy trò chơi cổ điển có thể khó khăn và chi phí sửa chữa thường tốn kém.
Khi máy chơi thể loại mới hỏng hoặc cần bảo trì, chủ sở hữu phòng chơi có thể dễ dàng liên hệ với nhà sản xuất và nhận được hỗ trợ kỹ thuật. Tuy nhiên, đối với trò chơi cũ, chủ sở hữu thường phải tự tìm giải pháp thông qua hội nhóm Facebook và diễn đàn trực tuyến.
Dù vậy, đối với những game thủ cuồng nhiệt, vấn đề đó có thể không quá quan trọng, theo Bohbot.
“Các máy chơi cho phép chúng ta mơ mộng - đồng thời cũng đưa chúng ta vào giấc mơ, đưa chúng ta thoát ly thực tại. Và gần đây, sức hấp dẫn của nó dường như trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết”, anh nhận xét.
Cảm xúc tiêu cực tuổi 20
The Inner Game of Tennis là tác phẩm nổi tiếng được viết bởi Gallwey - một huấn luyện viên tennis chuyên nghiệp ở miền nam California. Đây cũng là cuốn sách giúp Bill Gates thoát khỏi thói quen tự trách khi gặp thất bại và hình thành phong cách lãnh đạo của ông. "Đó là cuốn sách hay nhất về tennis mà tôi từng đọc, và những lời khuyên sâu sắc trong đó có thể áp dụng cho nhiều khía cạnh khác của cuộc sống", nhà sáng lập Microsoft viết.